Cố Chuyết Ngôn đi xe chạy khỏi GSG, liếc mắt nhìn đồng hồ, chín giờ bốn mươi lăm phút, lái nhanh mới tới kịp. Lại liếc mắt nhìn ghế phó lái, Trang Phàm Tâm nhồm nhoàm chiếc hamburger ăn chưa hết, xem ra là đói bụng thật.
Có thời gian nấu cháo cá mà không có thời gian ăn cơm tối, Cố Chuyết Ngôn nghĩ, trong lòng lại ngứa ngáy. Nhìn lần thứ hai, không kìm lòng được giơ tay, chọc chọc gương mặt bầu bĩnh của Trang Phàm Tâm.
“À.” Trang Phàm Tâm lẩm bẩm, “Anh cùng em ra sân bay, không làm lỡ công việc chứ?”
Cố Chuyết Ngôn nói: “Hôm nay nghỉ.” Vốn định ký xong hợp đồng thì đến câu lạc bộ đấu kiếm, bây giờ lại chạy tới sân bay đón Trang Hiển Dương và Triệu Kiến Thu, “Nhiều năm rồi không gặp, ba mẹ em còn nhận ra anh không?”
Trang Phàm Tâm cười lúng túng: “Anh đoán xem, mẹ anh không phải liếc mắt một cái đã nhận ra em rồi sao?”
Cũng đúng, Cố Chuyết Ngôn cầm tay lái khẽ cười, khuỷu tay trái tựa lên cửa sổ xe, bàn tay thả lỏng mà đỡ trán, lên cao tốc, đường thẳng chạy rất nhanh, đến sân bay còn dư mười phút.
Ngày mốt là giao thừa, lưu lượng khách ở sân bay bây giờ là cao nhất, đâu đâu cũng là người. Xung quanh cổng đón chật ních người, Trang Phàm Tâm ở phía ngoài đoàn người không tìm được chỗ chui vào, Cố Chuyết Ngôn nắm tay cậu, trằn trọc mò lên hàng trước.
Còn chen chúc hơn cả đi tàu điện ngầm, Trang Phàm Tâm ngược lại rất biết chen, bám vào áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lau-roi-khong-gap-bac-nam/2102613/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.