【Dư Vãn thật sự là một luồng gió trong lành giữa làng giải trí đầy thị phi.】
【Mà Lục Trầm cũng rất tuyệt vời, bảo sao hai người họ lại có thể đến với nhau, đúng chuẩn cặp đôi trong sáng.】
【Khoan đã... chỉ mình tôi nhớ đến đạo diễn của "Ưu Ưu Trình Diễn" thôi sao? Họ vừa mới công bố chính thức chấm dứt hợp đồng với Dư Vãn, vậy mà bây giờ chính quyền lại đích thân trả lại sự trong sạch cho cô ấy. Đạo diễn chắc khóc ngất trong nhà vệ sinh rồi.】
Quả thật, đạo diễn Từ đang khổ sở muốn chết.
Nhất là khi nhà đầu tư gọi điện tới mắng xối xả: "Ai cho phép ông tự ý chấm dứt hợp đồng với Dư Vãn? Ông có biết bây giờ cả mạng xã hội đang cười vào mặt chúng ta không?"
"Tổng giám đốc Trương, tôi đâu ngờ sự việc lại thành ra thế này, tôi cũng chỉ nghĩ cho chương trình mà thôi..." Đạo diễn Từ cảm thấy cay đắng không nói thành lời.
Hai năm gần đây, vì làng giải trí bị kiểm soát nghiêm ngặt, nhiều ngôi sao lần lượt sụp đổ hình tượng. Đặc biệt là các vụ trốn thuế, hầu như ai dính vào cũng bị tiêu diệt.
Khi tin tức nhân viên của Dư Vãn bị cảnh sát đưa đi điều tra vừa nổ ra, ai nấy đều nghĩ sự nghiệp của cô cũng sẽ sụp đổ.
Ông cũng không ngoại lệ.
Nhưng nào ngờ, sự việc lại diễn biến thế này.
"Nghĩ cho chương trình? Vậy sao ông không nói với tôi trước? Rốt cuộc ai là nhà đầu tư, ông hay tôi?"
Tổng giám đốc Trương tiếp tục gào lên: "Tôi mặc kệ ông dùng cách gì, tóm lại phải thuyết phục Dư Vãn quay lại. Nếu không, ông cứ chuẩn bị cuốn gói đi, tôi sẽ đổi đạo diễn mới."
"Được, tôi sẽ đi ngay."
Miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng đạo diễn Từ rõ hơn ai hết: Hợp đồng chấm dứt đã ký, Dư Vãn chắc chắn không quay lại nữa.
Ai mà chẳng có tự trọng, huống chi cô ấy là Ảnh hậu, không thiếu cơ hội tham gia các chương trình khác.
Đúng lúc ông đang lo lắng, điện thoại lại reo lên.
Ông vội bắt máy, "Alo, có chuyện gì vậy?"
"Đạo diễn Từ, trước đó anh từng mời nghệ sĩ nhà chúng tôi làm giám khảo. Nhưng tôi vừa xem lại lịch trình, thời gian quá dày đặc nên không thể tham gia ghi hình cùng chương trình. Hẹn anh dịp khác vậy nhé."
Người quản lý bên kia không cho ông kịp phản ứng, nói xong liền cúp máy.
Lúc này, đạo diễn Từ thật sự muốn khóc.
Lăn lộn trong giới giải trí bao năm, ông biết thừa đây không phải vì lịch trình bận rộn mà là đối phương không muốn nhúng tay vào vụ lùm xùm này.
Nếu không thể mời Dư Vãn quay lại, chương trình chắc chắn sẽ bị hủy.
Không còn cách nào khác, đạo diễn Từ nghĩ đến một người, Trần Phong.
Bất kể trời đã khuya, ông vẫn lập tức tới phòng của Trần Phong và ra tối hậu thư: "Ngày mai cậu phải đi xin lỗi Dư Vãn, cầu xin cô ấy quay lại."
"Dựa vào gì chứ? Tôi không đời nào cúi đầu." Trần Phong lập tức từ chối.
Lẽ nào anh ta không cần giữ thể diện?
Hơn nữa, anh ta đã nhận tiền của Tống Điềm Điềm. Nếu bây giờ quay lại xin lỗi Dư Vãn, nhà họ Tống sao có thể để yên cho anh ta?
Đạo diễn Từ chẳng buồn quan tâm: "Nếu Dư Vãn không quay lại, cậu có thể lập tức rời khỏi chương trình."
"Vậy ông phải trả tiền vi phạm hợp đồng cho tôi." Trần Phong không chút sợ hãi.
Anh ta tính toán trong đầu: Từ đầu đến giờ, anh ta đã nhận một phần ba thù lao, số còn lại đáng lẽ phải chờ kết thúc ghi hình mới được nhận.
Nếu đạo diễn bây giờ đuổi anh ta đi, chẳng phải có nghĩa anh ta sẽ nhận được tiền ngay?
Chúa mới biết hai ngày qua anh ta sống khổ sở thế nào, bị chủ nợ dí sát đến điên đầu. Tiền vi phạm hợp đồng này sẽ giúp anh ta trả được thêm một khoản nợ.
"Trả tiền vi phạm hợp đồng gì chứ?" Đạo diễn Từ cười lạnh: "Nếu chương trình bị hủy, theo điều khoản trong hợp đồng, chúng tôi không phải trả bất cứ khoản tiền nào và cũng không thanh toán nốt phần thù lao còn lại."
Đúng là người không tự trải qua thì không biết khổ.
Nhắc đến tiền, Trần Phong lập tức nhảy dựng lên.
"Không được. Tôi đã quay theo yêu cầu của chương trình, các ông phải trả thù lao cho tôi. Nếu không, tôi sẽ tố cáo các ông."
Nếu là trước đây, đạo diễn Từ còn sợ thật.
Nhưng bây giờ khác rồi.
Ông cười khẩy: "Nhà đầu tư còn định rút vốn, tôi sợ cậu tố cáo chắc?"
"Vậy... vậy nếu ngày mai tôi đi xin lỗi, Dư Vãn có quay lại không?" Vì tiền, Trần Phong đành nhượng bộ.
Đạo diễn Từ lắc đầu: "Tôi không biết, cứ thử xem sao."
Nếu Dư Vãn không chịu đồng ý, ông cũng chẳng còn cách nào.
Chẳng lẽ lại dùng dây thừng để ép người về quay chương trình?
Đợi đạo diễn rời đi, Trần Phong khóa cửa phòng, sau đó liên lạc với Tống Điềm Điềm để báo cáo sự việc.
Tống Điềm Điềm đang video call với Tống Nghiên, liền lập một nhóm chat và kéo Trần Phong vào.
"Điềm Điềm, em định khi nào thì gài bẫy Dư Vãn và Chu Phi Vũ?" Tống Nghiên không kiêng dè gì Trần Phong, nói thẳng mọi chuyện.
Tống Điềm Điềm đảo mắt: "Dư Vãn đã rời chương trình rồi, em lấy gì mà gài bẫy cô ta? Ai ngờ họ lại chấm dứt hợp đồng nhanh như vậy chứ."
Kế hoạch của cô ta bị hủy hoàn toàn vì bản hợp đồng này.
Trần Phong vội lên tiếng: "Vậy mời Dư Vãn quay lại là được. Sau đó làm theo kế hoạch cũ, bỏ thuốc vào rượu của cô ta trong tiệc mừng rồi quay thêm vài video."
Như vậy anh ta vừa không làm phật lòng đạo diễn Từ, vừa không đắc tội với chị em nhà họ Tống, còn có thể kiếm được tiền từ cả hai phía.
"Không được. Có cô ta thì tôi làm sao ra mắt được?" Tống Điềm Điềm gạt phăng.
Dư Vãn cố ý nhằm vào cô ta, còn cả Tư Niệm nữa, hai người họ cứ hợp sức chấm điểm thấp cho cô ta.
Dù Trần Phong luôn chấm điểm cao nhất, nhưng điểm cuối cùng lại lấy trung bình. Kết quả là, thứ hạng của cô ta vẫn luôn rất thấp.
"Nhưng nếu không mời Dư Vãn quay lại, chương trình này có nguy cơ bị hủy. Đạo diễn vừa nói với tôi." Trần Phong thuật lại nguyên văn lời đạo diễn Từ.
Tống Điềm Điềm cắn chặt môi.
Cô ta chỉ mong ông trời giáng tai họa, trực tiếp lấy mạng Dư Vãn, thì mọi chuyện mới hoàn toàn được giải quyết.
"Thôi đi, Dư Vãn có quay lại hay không cũng chẳng sao. Trần Phong, anh cứ nghỉ ngơi trước đi." Tống Nghiên liếc mắt ra hiệu.
Có những chuyện chỉ hai chị em cô ta mới nói được với nhau.
Đợi Trần Phong rời khỏi nhóm, cô mới lên tiếng.
"Điềm Điềm, cuối tuần này là sinh nhật bà Lục. Sau sinh nhật sẽ là lễ đính hôn của chị và Lục Trầm, đến lúc đó em còn lo không có tài nguyên sao?"
Ai cũng biết tình yêu đích thực của Lục Trầm là Dư Vãn. Trong tình huống này, trừ khi anh phát điên, bằng không chắc chắn sẽ không đính hôn với người phụ nữ khác.
Tống Nghiên không giải thích, chỉ để lại một câu: "Tóm lại, đừng gây rắc rối cho chị. Đợi chị trở thành bà Lục rồi, tài nguyên của em sẽ không thiếu."
"Nếu chị không làm được thì chẳng phải em mất cả chì lẫn chài à? Nếu Dư Vãn quay lại là em xong đời luôn. Fan của cô ta vốn đã chửi em không tiếc lời." Tống Điềm Điềm vẫn không chịu nhượng bộ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]