Lúc Ngụy Lật tỉnh giấc, bên cạnh đã sớm không còn ai, cô rời giường rửa mặt rồi xuống nhà ăn sáng, dì giúp việc đã nấu cháo gà từ sớm, lại chiên thêm cho cô một quả trứng ốp la.
“Dì ơi, Phó tiên sinh đâu ạ?”
Dì giúp việc chỉ lên lầu: “Tiên sinh ăn xong bữa sáng liền vào thư phòng rồi.”
Ngụy Lật “à” một tiếng, gắp trứng chiên vào tô cháo còn nóng hổi, tách lòng đào ra trộn cùng với cháo. Sau khi ăn xong, cô quanh quẩn trong phòng khách xem TV đến nỗi than ngắn thở dài, trong lòng cứ có cảm giác nghèn nghẹn, nhìn cái gì cũng cảm thấy không hợp mắt, dù là chậu kim tiền thảo quá mức tươi tốt, hay là đám cá vàng đang tung tăng quẫy đuôi trong bể cá. Đột nhiên nhớ tới cuộc trò chuyện lần trước, cô bèn lấy giấy bút ra vẽ Phó Thời Cạnh.
Rõ ràng là người quen thuộc như vậy, nhưng chỉ vẽ dựa trên trí nhớ của cô lại ra một người hoàn toàn khác, cô đành phải mở điện thoại tìm ảnh chụp của anh rồi dựa theo đó mà vẽ lại. Cũng không biết tấm ảnh này cô đã chụp khi nào, anh ngồi trên ghế lật giở tài liệu trong tay, phong thái nghiêm túc chuyên chú, góc chụp là góc nghiêng hơi chếch, hiển hiện rõ nét nhất có lẽ là đường nét bên sườn mặt hài hòa quyến rũ.
Tiếng bút chì sột soạt trên trang giấy vẽ như đánh thức mọi tâm tình chôn giấu trong lòng cô, cô chú tâm phác họa bộ dáng của anh, sau đó chống cằm nhìn đến phát ngốc. Khuôn mặt đẹp đẽ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lap-ha/895305/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.