Chương trước
Chương sau
Vừa quay đầu, đã thấy Tào Hi đứng cười ở bên cạnh, nụ cười quá quen thuộc, đời trước mỗi một lần nhìn nụ cười này tay liền ngứa, sắc mặt của Trình Tụ nhất thời không tốt: "Cười cái gì?"

Tào Hi: "Vui vẻ đó."

"Thi đấu còn chưa kết thúc, cậu vui vẻ cái gì?"

Tào Hi nhìn y dịu dàng: "Cuộc thi đấu quan trọng nhất của đời tôi đã thấy ánh sáng rực rỡ của thắng lợi rồi."

Trình Tụ nhún vai, né tránh tay của hắn khoát lên trên vai của mình, nói tức giận: "Flag này lập thật tốt."

Nhân viên công tác tới giục bọn họ vào sân.

Đội trưởng đem mọi người triệu tập cùng một chỗ, tay đập tay, hô lớn: "Chaiyo chaiyo chaiyo!"

Cơ giáp thi đấu của sân trường, đương nhiên không lớn bằng thi đấu cơ giáp chuyên nghiệp của sân bãi rồi, có thể thiết lập địa hình phức tạp khác nhau, cũng chính là một miếng đất trống phổ phổ thông thông. Tào Hi mở ra cơ giáp leo lên, đã rơi vào bao bọc của năm người.

Đại học Vọng Tân vậy mà phân ra một nửa chiến lực đi đối phó một tuyển thủ, đây là vinh dự đặc biệt mà chủ lực cực mạnh của đội quán quân vài lần cũng chưa từng được hưởng thụ. Thế nhưng, lúc này, chiến thuật này lại hết sức hợp lý. Nhất là Tào Hi quả thực hùng mạnh, bàn về đơn đả độc đấu, không kém bất kỳ tuyển thủ số một nào của đội hạt giống, hai là đội hữu quá yếu, dù cho dùng một nửa nhân thủ lấy một địch hai, bọn họ cũng chắc chắn có thể ngăn chặn.

Trình Tụ cho ra đề nghị là, du đấu.

Sân bãi có hạn, cho dù đối phương phân ra một nửa nhân thủ, cũng không thể nào phân ra một nửa sân bãi. Tào Hi có thể lợi dụng địa hình thu hẹp của sân bãi, cố gắng đem nhiều người kéo vào cuộc chiến, đánh vỡ bày binh bố trận của đối phương.

Sức chiến đấu của đám người đội trưởng mặc dù không cao, thế nhưng thời điểm bất chấp, vẫn bùng nổ lên lực phá hoại lớn mạnh, một đám người xông lên, làm rối loạn tiết tấu của đối phương.

Nếu như Trình Tụ ở trên sân, có thể ỷ vào tốc độ và linh hoạt mạnh mẽ trên người trực tiếp tiến vào đại bản doanh của đối phương, gây ra phiền phức, kéo không gian ra cho Tào Hi hoạt động, nhưng giả thuyết không thành lập, chỉ có thể trông cậy vào Tào Hi tự nghĩ biện pháp thoát khỏi khốn cảnh.

Tào Hi càng không ngừng thử đột phá vòng vây và tập kích, muốn giải quyết hai người để giảm bớt áp lực trước, thế nhưng tổ hợp chiến thuật của đối phương rất mạnh mẽ, bất kể hắn để mắt tới ai, không vượt quá ba giây, sẽ có đội hữu của đối phương tới trợ giúp. Không gian thu hẹp là ưu thế, cũng là hoàn cảnh xấu. Tất cả mọi người chen chung một nơi, căn bản kéo không ra không gian. Hơn nữa để bảo trụ điểm số chênh lệch, hắn phải tùy thời tùy chỗ mà chi viện đội hữu của phe mình.

Một xã viên vậy mà lảo đảo một cái, tè ngã xuống đất, trực tiếp bị đối phương một cước đạp bể đầu.

Đại học Vọng Tân được một điểm!
Trình Tụ cau mày. Ba tiếng kế tiếp rất quan trọng, phải ở dưới tình huống thiếu một người giữ vững khí thế, không sụp đổ phòng tuyến tâm lý, vậy phải cần có một người đứng ra, ngăn cơn sóng dữ.

Bỗng nhiên, một máy cơ giáp nhảy lên một cái, ngọn đèn soi sáng lên cơ giáp màu xám của hắn, tầm mắt thật giống như bị chói lên một chút rất nhỏ, sau đó liền hoa mắt, ánh sáng tròn màu bạc giữa không trung thật giống như nở rộ ra, vẩy rớt một loạt bụi bạc...

Lúc mọi người còn say sưa ở trong rực rỡ chỉ tích tắc vừa rồi kia, bảng chấm điểm đã sáng lên, Học viện Thanh Dương được hai điểm!

Khán giả kinh ngạc mà nhìn hai máy cơ giáp ngã dưới đất, còn chưa ý thức được vừa rồi là chuyện gì xảy ra.

Trình Tụ nhìn tinh tường rõ ràng, Tào Hi dùng "Thiên sứ luân hồi", cũng là hắn tuyệt kỹ đời trước của y, chẳng qua dùng chân thay cho đại bác, uy lực giảm mạnh, vốn nên là toàn diệt một vòng. Y còn có chút tiếc hận, những khác khán giả cũng chỉ có ngạc nhiên. Chuyện một người truyền kỳ dẫn một đội ngũ như thế bọn họ nghe qua rất nhiều, nhưng tận mắt thấy, vẫn bị rung động.

Học viện Thanh Dương từ cắn răng kiên trì tới máu gà lên đầu, cũng chẳng qua là chuyện trong khoảnh khắc. Trước khi bọn họ lên sân đã làm xong chuẩn bị đánh một trận liều chết, đem tâm lý điểm mấu chốt kéo tới thấp nhất, giờ đây càng là vui mừng khôn xiết, càng đánh càng hăng.

Đại học Vọng Tân lại trái lại. Lúc trước, bọn họ tràn đầy tự tin cho rằng khống chế được Tào Hi thì khống chế được toàn cục, cho nên lúc dẫn đầu một điểm, tự tin hầu như bùng nổ, thế nhưng không đến một phút, Tào Hi đã đánh rớt kiêu ngạo của bọn họ rồi, chênh lệch trong đầu quá lớn, trong lúc nhất thời có chút thích ứng không nổi, cục diện thoáng cái bị chế trụ rồi.

Tào Hi rất rõ ràng, đây chỉ là hồi quang phản chiếu ngắn ngủi, chờ Đại học Vọng Tân điều chỉnh trạng thái xong, ưu thế lại sẽ từ từ mà ngược hướng đối phương, "Thiên sứ luân hồi" thích hợp đánh bất ngờ, đối phương có chuẩn bị, sẽ mất cơ hội dùng đội quân đánh úp, muốn nắm chắc cuộc thi đấu này, thì nhìn hắn có thể cướp trước khi đối phương điều chỉnh xong hay không, lại đạt thành một lần nữa!

Hắn dùng "Tứ giác xoay vòng" đem khu vực hoạt động của bản thân kéo lớn ra, như một trận gió xoáy, đem toàn sân đều cuốn vào bên trong khu vực, sau đó dùng cách thức mượn lực đánh lực hạn chế phạm vi công kích của đối thủ, bản thân tìm cơ hội đánh lén. Sức chiến đấu của đám người đội trưởng mặc dù không đủ, thế nhưng rút được kinh nghiệm xương máu trải qua mấy ngày nay, ở trên phối hợp có chút tăng mạnh, cùng phó đoàn trưởng, Thỏ học tỷ ba người giáp công một đối thủ, dĩ nhiên làm cho đối phương cùng đường, không cẩn thận ngã ra ngoài ranh giới, rơi vào dây an toàn của trước khán đài mà bị loại. Chẳng qua bọn họ còn chưa kịp ăn mừng, Học viện Thanh Dương cũng có một tuyển thủ bị loại.

Đến trình độ này, tiếp tục sử dụng lối đánh trước đó, cũng chỉ sẽ kéo đổ hết thể lực của đội hữu, rất có thể ở giây phút cuối cùng gặp phải tàn sát của đối phương, nghĩ tới đây, Tào Hi không còn do dự nữa, trực tiếp buông tay ra, dựa vào "Tứ giác xoay vòng" xông vào trận doanh của đối phương, sau đó bắt lấy một người, trực tiếp nâng lên, ném vào trận doanh của Học viện Thanh Dương.

Lối đánh thô lỗ như vậy hai bên đều là lần đầu thấy, tiến công và phòng thủ đều xuất hiện ngưng trệ một giây.

Cũng may đội trưởng phản ứng nhanh, bay nhào lên đâm vào người con cừu nhỏ ngã vào bầy sói, một trận nện bừa bãi, đem người đánh cho đầu óc choáng váng, lại bị Thỏ học tỷ một cước đạp bể đầu, coi như báo thù thay tuyển thủ bị loại đầu tiên của Học viện Thanh Dương.

Vốn chiến đấu còn đánh có kết cấu thoáng cái đã đổi thành cơn tức tận trời, cậu tới tôi đi, đều đánh cho nứt toát ra. (xem HD không che tại nguyethuecac.wp.com)

Cuối cùng, Đại học Vọng Tân thực lực toàn thể chiếm ưu thế, lại đặc biệt từng nghiên cứu chiến thuật đối phó Tào Hi, Học viện Thanh Dương mặc dù có Tào Hi ngăn cơn sóng dữ, nhưng điểm số chênh lệch vẫn không kéo được, ưu thế mỏng manh của Học viện Thanh Dương lấy hai điểm thắng hiểm đối phương.

Lúc rời sân, tập thể cả sân đứng lên vỗ tay, tuyển thủ ở trong tiếng vỗ tay như sấm rời nơi thi đấu.

Trở lại phòng nghỉ, đám người đội trưởng mệt mỏi trực tiếp nằm liệt dưới đất, ngay cả sức lực thở dốc cũng không có, Tào Hi là một người duy nhất kiên trì tới sô pha mới nằm xuống, chẳng qua sắc mặt của hắn là khó nhìn nhất trong đám người, ngay cả Trình Tụ ở bên cạnh cũng không có sức chào hỏi nữa.

Trình Tụ cầm theo nước dinh dưỡng bổ sung thể năng, một người một chai nốc xong, vài người bị loại sớm hơn dần dần hoạt động lại, cậu một lời tôi một lời mà thảo luận trận thi đấu này.

Lúc đầu nói rất hưng phấn, dù sao lấy tiêu chuẩn hiện nay của bọn họ có thể thắng Đại học Vọng Tân đã là ngạc nhiên mừng rỡ, nhưng nói được một hồi, liền nói tới tương lại của vòng kế tiếp.Năm điểm thêm hai điểm, cộng lại bọn họ được bảy điểm, vẫn xếp hạng tư, vòng kế tiếp chỉ có thể chờ những đội ngũ khác kết thúc thi đấu, nhìn coi top ba có ai ở thời điểm mấu chốt rớt dây xích*, thế nhưng, có khả năng đã là cực nhỏ. [phương ngữ phương Bắc, ý nghĩa ban đầu là một lỗi phổ biến của xe đạp, sau đó mở rộng ra là vào thời điểm quan trọng xảy ra vấn đề ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.]

Một xã viên đột nhiên nói: "Sau khi chúng ta thua, thực sự phải tự sát tập thể ư? Học kỳ trước tôi vướn một môn, còn chưa thi lại nữa đâu? Lỡ như lúc đời sau của tôi tưởng nhớ tôi, lấy ra phiếu điểm thấy toàn màu đỏ của không đạt tiêu chuẩn, quá mất mặt rồi!"

Một người khác an ủi cậu ta: "Yên tâm, loại người như cậu ngay cả tay ban gái cũng chưa dắt qua, chắc là sẽ không có đời sau."

"..."

Các xã viên rất thoải mái, cuối cùng cũng khóc lên. Đội trưởng không khóc, bọn họ cứ cảm thấy bên người có một quả bom hẹn giờ không có kíp nổ, thấp thỏm bất an vô cùng.

Giữa tiếng khóc, âm thanh bén nhọn của Trình Tụ đột ngột vang lên: "Gọi xe cứu thương!"

Thỏ học tỷ phản ứng nhanh nhất, nhảy dựng lên: "Tào Hi làm sao vậy?"

Trình Tụ sờ sờ trán của Tào Hi: "Dự đoán ban đầu, đã hôn mê rồi."

Dựa theo dự định ban đầu, vừa kết thúc thi đấu, Trình Tụ và Tào Hi sẽ ngồi lên phi thuyền, trực tiếp đi tới tinh hệ Pandora hội hợp với bọn Tào Khải Trí, nhưng tình hình của Tào Hi xảy ra bất ngờ làm rối loạn bước đi. Cũng may phi thuyền là bao toàn bộ, có thể cho nó chờ một chút.

Hắn mở mắt ra, thì thấy Trình Tụ gặm táo ăn răng rắc răng rắc.

Trình Tụ: "Chủ nhiệm lớp đưa tặng."

Tào Hi: "Lại để cho ông ấy tốn kém rồi."

Trình Tụ: "Ông ấy nói lại cứ như thế nữa, ông ấy cân nhắc xem nên làm thẻ VIP của tiệm hoa quả gần bệnh viện hay không."

Tào Hi: "Không cần làm phiền, lần sau để ông ấy lúc thăm bệnh có thể trực tiếp đưa tiền mặt."

Trình Tụ nhìn hắn chằm chằm: "Lần sau?"

Tào Hi nhìn y cười: "Biểu cảm vừa rồi của anh có thể khiến tôi hiểu lầm một chút hay không, anh là đang đau lòng?"

"Không tính là hiểu lầm. Tiền nằm bệnh viện thực sự rất mắc."

Tào Hi nhịn không được cười rộ lên.

"Cho nên tôi đem thuyền thuê của chúng ta trả lại rồi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.