Lăng Nghị tìm được một cái sơn động nhỏ, tuy rằng bên trong không mấy rộng rãi, nhưng miễn cưỡng thì cũng có thể tránh mưa tránh gió, Lăng Nghị ngồi xuống một tảng đáng lớn trước cửa động, sức lực qua một đêm bị sóng biển xô dập hiện tại chẳng còn lại bao nhiêu để đi tìm kiếm thức ăn, cậu chỉ có thể nghỉ ngơi để hồi phục lại thể lực.
Suốt một ngày không ăn uống gì, Lăng Nghị sớm đã bụng đói cồn cào, cậu nhìn cái túi trong tay, khẽ cắn răng, nhịn xuống quyết không mở cái túi ra, cậu phải nhịn đến tận khi không thể nhịn được nữa mới được động vào cái túi, có như vậy cậu mới có thể kéo dài thời gian được lâu hơn một chút.
Nghỉ ngơi gần đủ rồi, Lăng Nghị một lần nữa đi dến cạnh biển, hy vọng có thể ở bên trong xác du thuyền tìm được một vài thứ có giá trị, nhưng tìm đến gần nửa tiếng đồng hồ cũng chỉ tìm được vài cái túi nilon màu đen, Lăng Nghị lấy một cái dùng để đựng nước ngọt mang về hang núi, mang theo một cái túi khác đi tìm thử xem trên đảo có thực vật gì có thể ăn được không.
Trên hòn đảo nhỏ này nhìn qua khá là tiêu điều, ngẫu nhiên có thể tìm được một ít cỏ dại khô, nhưng căn bản không thể làm đồ ăn, Lăng Nghị tìm thấy ở khe đá có một loài cỏ màu xanh, nhưng chỉ mới dùng đầu lưỡi nếm thử một chút thì Lăng Nghị suýt chút nữa bị vị cay đắng của loại cỏ này bức phun ra, vị đắng kia đến mật đắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304471/quyen-6-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.