Phục Luân ngồi bên trong một gian phòng ở quán bar uống rượu. Vài tên đàn ông có máu mặt ở Đông Nam Á ngồi xung quanh Phục Luân, phụ họa nịnh nọt cười nói lấy lòng. Phục Luân rất ít dùng thời gian cho công việc, thường là hắn sẽ hay đến các hộp đêm hoặc các quán bar lớn, hoặc thỉnh thoảng tình cờ đến những địa điểm ở Đông Nam Á, săn tìm những món đồ hắn thấy hứng thú. Phục Luân nhìn bề ngoài thì có vẻ như là kẻ phóng khoáng chểnh mảng, nhưng thực tế hắn tâm cơ khó dò khôn khéo toan tính hơn bất kỳ người nào. Hắn tỏ ra lười biếng đối với cuộc sống, nhưng có thể vào thời điểm mấu chốt khiến người khác chỉ cần đối mặt với hắn thôi cũng run rẩy phát lạnh cả người.
“Phục gia, đám hàng kia có thể… có thể tăng giá lên một chút được không?” Một người đàn ông cười rạng rỡ làm bộ dạng cầu cạnh nhìn Phục Luân đang nhàn nhã uống rượu.
Phục Luân nhìn sang người ngồi bên cạnh mình, một nam nhân trẻ tuổi mi thanh mục tú, một tay nâng ly rượu, thỉnh thoảng cúi đầu hôn người trong lòng. Một hồi lâu mới không nhanh không chậm nói “Có thể, nghe nói ngươi có một đứa con trai, lớn lên trông bộ dạng không tồi, chỉ cần ngươi đưa nó cho ta, ta có thể suy nghĩ một chút.”
Tên đàn ông giật mình cả kinh, lập tức hoảng hồn vội vàng nói “Phục gia ngài đùa sao, khuyển tử có tài cán gì đâu, với năng lực của ngài…”
“Ngươi lầm.” Phục Luân hờ hững ngắt lời nói, vẻ mặt vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma/1304436/quyen-6-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.