Ôn Dương nhấp một ngụm nhỏ rượu, Ân Lang Qua liền đem ly rượu uống một hơi cạn sạch.
"Tôi không thể uống nhiều." Ôn Dương thành thật nói, "Tửu lượng của tôi không tốt, hơn nữa nếu tôi uống say rồi ... tôi sẽ điên mất." Ôn Dương thật ngượng ngùng tự giễu cười nói, "Trước kia tôi uống say một lần, lúc ấy mọi người xung quanh người đều khiếp sợ ấy."
Đôi mắt của Ân Lang Qua lóe lên, ngập ngừng hỏi, "Cậu uống say thì sẽ như thế nào?"
Ôn Dương không còn mặt mũi nói, kế tiếp vô luận Ân Lang Qua khuyên như thế nào cậu đều không hề uống rượu,nhưng thật ra cuối cùng Ân Lang Qua lại uống không ít.
Bữa tối của Ôn Dương với Ân Lang Qua khá vui vẻ, không biết có phải là ảo giác không, Ôn Dương luôn cảm thấy người đàn ông trước mặt không ngừng nhân nhượng với mình, bất kể cậu nói gì, anh ta đều có thể tiếp tục. Bất giác, cuộc trò chuyện với người đàn ông này trong không khí tự nhiên và yên bình, và cậu không còn cảm thấy bị gò bó nữa.
Vì vậy, sau bữa ăn, ấn tượng của Ôn Dương đối với Ân Lang Qua tăng lên mấy phần.
Ân Lang Qua tâm tình rất tốt, hai chai rượu vang đỏ có giá trị xa xỉ bị hắn uống hết, cuối cùng hắn lấy bình rượu trắng có nồng độ cao, tu hết một nửa.
Khi Ôn Dương đang thu dọn bộ đồ ăn trên bàn, Ân Lang Qua vẫn đang ngồi trên ghế đối diện, nhìn chằm chằm vào mặt Ôn Dương không nói lời nào, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
Ôn Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-tu-ac-ma-2/232887/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.