Lưu đại nương sờ mặt mình một chút, nghi ngờ nói: "Có thật không, sao ta lại không cảm thấy như vậy."
"Ta còn có thể lừa ngươi sao?" Từ Tú Việt tiếp tục sử dụng nghệ thuật nói chuyện mà kiếp trước mình tích lũy, khen ngợi Lưu đại nương 360 độ không có góc chết nào, khen cho Lưu đại nương tươi cười đầy mặt, gò má cũng trở nên hồng hồng.
"Nào có tốt như ngươi nói chứ?"
"Ta là người thành thật, không có nói mò đâu." Từ Tú Việt lập cho mình một hình tượng thành thật, thấy đã khen đến một mức độ nào đó rồi, mở miệng nói vào vấn đề chính: "Không biết gần đây Lưu đại tỷ thoa gì lên mặt thế?"
Câu hỏi này làm cho Lưu đại nương sững sốt, sau đó đâm vào chỗ buồn cười của Lưu đại nương, đơn giản là buồn cười từ tận đáy lòng: "Nhìn ngươi nói kìa, chúng ta là gia đình nhà nông chỗ nào có mấy thứ thoa da quý giá như vậy, cũng không phải là tiểu tức phụ trẻ tuổi."
Từ Tú Việt nghe vậy thì mất mác một trận, cô còn tưởng Lưu đại nương có bài thuốc dưỡng nhan bí truyền gì đó.
"Chẳng qua đúng là gầy đây tâm trạng của ta rất tốt, khí sắt cũng tốt. Cũng vì con út nhà ta mới vừa bàn chuyện thành thân, cũng đã quyết định ngày rồi, không phải là chuyện cần vui vẻ sao."
"Vậy thì chúc mừng Lưu tỷ tỷ!" Mặc dù trong lòng Từ Tú Việt tiếc nuối, nhưng vẫn cố gắng vui vẻ nói một câu cát tường.
Lưu đại nương quan sát Từ Tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-thai-doan-menh-chay-nan-thanh-nu-de/3439406/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.