Một tuần cứ thế lặng lẽ trôi qua, có lẽ giờ đây mọi cảm xúc trong cô đã nguôi ngoai thật rồi, không còn đau lòng hay cảm thấy man mác buồn như ban đầu nữa, chỉ là có đôi lúc bản thân lại tự hoài niệm.
Những hồi ức đẹp đẽ ấy với cô tưởng chừng như chỉ còn là kỉ niệm mà thôi...
Cô tin rằng chỉ cần cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì những gợn sóng trong lòng cô sẽ phẳng lặng dần.
"Ing...Ing."
-Alo.
-Là...Là tôi đây.
-Ừ...tôi biết.
-Bà còn giận à?
Khóe môi cô nhếch lên đầy khinh khi.
Giận sao? Sao có thể không giận được? Cô là người bị lừa dối cơ mà.
Haizz... Dù sao tất cả cũng qua rồi, tình cảm ấy không tới đâu thì cũng không thể mất đi tình bạn được.
Quả thật cô từng rất tức giận, từng muốn vứt bỏ mọi thứ, nhưng nghĩ cho cùng thì đó cũng là lời nói dối thiện ý.
Mỹ Lệ chỉ không muốn cô đau lòng nên mới giấu cô như vậy. Nhưng giấy không thể bọc được lửa, chuyện gì xảy ra, thì sớm muộn gì cũng phải đối mặt thôi!
-Này ngốc à! Nếu còn giận thì tôi không thèm bắt máy đâu.
Đầu dây bên kia Mỹ Lệ có vẻ hơi ngạc nhiên, hỏi lại.
-Bà thật sự hết giận rồi à?
-Giận chứ! Nhưng bây giờ hết rồi, chuyện gì đã qua thì cho nó qua đi.
-Ừ, vậy chúng ta làm hòa nhé!
-Được thôi! Bù đắp trái tim bị tổn thương của tôi đi, ha ha ha.
-Ok, bà muốn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-ba-dao-chi-cung-chieu-em/2020624/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.