Sau một ngày dài đằng đẵng trên ghế giảng đường đại học, cuối cùng Ngọc Vy cũng được trở về với ngôi nhà đáng yêu của mình.
Ngã mình trên chiếc giường êm ái, tâm trí cô bất chợt xoay vòng với hình ảnh Phan Thành Lương trên bục giảng-một thầy giáo trẻ, điển trai nhất trước giờ cô từng gặp. Một lúc sau, cảm giác được sự bất thường của mình, cô cực lực lắc đầu cắt ngang dòng suy nghĩ vẩn vơ, đôi gò má ửng hồng tự lúc nào.
Như thói quen, cô lại bật laptop đợi Trần Hạo. Hôm nay, người ấy vẫn chưa online.
Lần này cô không ngồi yên đợi anh nữa, cô bắt đầu lướt facebook, đọc newfeed và những lời bình luận của bạn bè.
Ngón tay thon dài bất giác gõ lên tìm kiếm ba từ "Phan Thành Lương".
Thẩn thờ nhìn dòng chữ ấy một hồi lâu, cô đột nhiên nhớ ra bản thân quên mất điều gì đó, cố gắng hình dung lại nội dung sáng hôm nay.
Hình ảnh người con trai nắn nót viết từng nét lên bảng, cất giọng trầm ấm vừa đủ nghe:"Các em về lên website này để down slide bài giảng."
Trên website, vẫn hình ảnh chàng thanh niên tuấn tú, vận trên mình bộ sơ mi trắng đầy lịch lãm, gương mặt nửa cười mỉm nửa lạnh lùng, không quá lố cũng không quá nghiêm túc, vừa đủ để tạo nên một vẻ đẹp hoàn mĩ.
Cô đưa chuột kéo xuống, lướt nhìn danh sách các môn học, lòng thầm cảm thán "Woa, thánh thần ơi, sao dạy nhiều môn dữ vậy trời!"
Đúng chuẩn nam thần của năm luôn, vừa đẹp người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-su-ba-dao-chi-cung-chieu-em/2020608/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.