Chỉ trong một đêm, toàn bộ phủ thành chủ đã bị người dân vơ vét sạch sẽ, không chừa thứ gì.
Người nhà của thành chủ, người bị giết kẻ chạy trốn.
Vừa bước ra khỏi phòng, thành dân đã vây kín cô, người nào trên mặt cũng hớn hở, mong chờ.
- Chúng tôi cảm ơn tiên nhân đã cứu giúp người dân ở đây khỏi tên thành chủ đó.
Một bà lão lớn tuổi bước lên, cúi người cảm tạ với cô.
- Không, bà đừng làm như vậy, cháu thật sự không giúp gì nhiều.
Thật ra hôm qua cô giết mấy tên kia là do chúng làm phiền cô và Bạch nhi đi chơi thôi.
- Tỷ, có chuyện gì vậy?
Bạch nhi nghe tiếng ồn ào dưới lầu, lại không thấy Nhã Uyên đâu nên nàng xuống xem thử.
- Ta nhận sự cảm kích của mọi người, nhưng ta có chuyện cần đi rồi.
- Người sẽ rời đi sao?
- Vâng, bọn cháu đến Thái Ất Chân Tông để bái nhập.
- Vậy thì chúng ta không làm phiền hai vị nữa, xin cáo từ.
Nói xong, thành dân cũng tản dần.
Nhã Uyên thở phào, nếu họ biết người cứu họ là yêu thú thì sẽ ra sao?
Có lẽ là sợ hãi, nhỉ?
- Tỷ, bây giờ ta đi đâu.
- Tới Thái Ất Chân Tông, bái nhập làm đệ tử.
- Cái gì? Thái Ất Chân Tông? Nơi đó không phải là tông môn nhân loại sao, nơi đó có cả Hóa Thần kì, chưa kể còn mấy lão quái vật Luyện Hư, Hợp Thể nữa. Đến đó khác nào tìm chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nuong-chuyen-sinh-roi/2717072/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.