Nhã Uyên đem chân khí truyền vào quả cầu, bắt đầu luyện hóa.
Đột nhiên, lực luyện hóa của cô bị phản ngược lại, tinh thần hải của cô bắt đầu nứt vỡ.
Nhã Uyên hét lớn một tiếng, linh hồn cô vốn đã khiếm khuyết, bây giờ lại còn bị phản phệ, nỗi đau đớn của linh hồn không hề nhỏ.
Huyết Nguyệt nhìn thấy Nhã Uyên như vậy, nàng đem chân khí của mình truyền vào cho cô, giúp cô luyện hóa quả cầu.
Một khắc sau, quả cầu đã được Nhã Uyên luyện hóa.
Huyết Nguyệt cũng đã tiêu tốn không ít chân khí, nàng giúp cho cô luyện hóa pháp khí, cũng chịu một phần phản phệ của cô.
Nhã Uyên luyện hóa pháp khí xong, liền ngồi xếp bằng dưỡng thần, bắt đầu vá lại tinh thần chi hải của mình.
Xong xuôi, Nhã Uyên thử cảm nhận quả cầu.
Cô điều khiển cho hắc cầu lơ lửng trên không trung.
- Mẫu thân, nếu ta cho nổ cái này nó có sao không?
Nhã Uyên chỉ vào bức tường trước mặt.
- Không sao, nhưng mà con muốn làm gì?
Nhã Uyên không nói, nhắm mắt lại.
Hắc cầu bắt đầu biến đổi, phân tách thành các bộ phận linh kiện nhỏ xíu.
Dưới sự điều khiển của Nhã Uyên, hắc cầu biến thành một hối giáp bàn tay.
Cô đeo nó lên tay mình, nhắm vào bức tường đá trước mặt.
Lấy chân khí làm nguyên liệu, một viên đạn bắn ra.
Viên đạn chỉ nhỉ bằng đầu ngón tay chạm vào bức tường liền nổ tung, bức tường trực tiếp thủng một lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nuong-chuyen-sinh-roi/2717052/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.