Dịch: Mika
Trong đoạn thời gian Cảnh Khải Ca vừa mới đi, không thể không thừa nhận tôi không quen cho lắm, nhưng tiền Cảnh Chước cho tôi đủ để tôi tiêu xài nửa đời sau.
Cũng đủ cho tôi nuôi một đứa bé khác… Dù sao cũng phải có người dưỡng lão cho tôi chứ, ban đầu nhận nuôi Cảnh Khải Ca cũng là vì mục đích này, đáng tiếc vô tình nuôi sai, cho nên lần này tôi định nuôi thật tốt.
Trùng hợp ngài Cảnh Chước gần đây vô cùng khổ não nói với tôi rằng Cảnh Khải Ca dã tính khó thuần, quả thực không thân thiết với hắn, nên muốn xin kinh nghiệm sống chung của hai chúng tôi trong quá khứ để học tập.
Trong đầu tôi nghĩ tôi có thể có kinh nghiệm gì, Cảnh Khải Ca ở chỗ tôi trước giờ cũng không nghe lời. Nhưng nhớ tới tình cảm trước đây với đứa bé, tôi vẫn đồng ý yêu cầu của Cảnh Chước, cùng hắn đến cô nhi viện chọn con nuôi mới cho tôi.
Quái lạ cái là trong quá trình đó hắn một mực không nói đến chính sự, ngược lại hứng thú bừng bừng nói những chuyện lý thú khác với tôi. Hắn không đề cập tới, tôi cũng không tiện hỏi, dù sao tôi và Cảnh Khải Ca đã không còn quan hệ gì.
Cảnh Chước dẫn tôi đến một cô nhi viện có điều kiện rất tốt trong thành phố. Nhìn mấy đứa nhỏ năm sáu tuổi đứng thành một hàng trước mặt, tôi mừng rỡ phát hiện bọn họ đều được chăm sóc rất khỏe mạnh, sắc mặt hồng hào, cảm xúc cũng rất tốt. Vì vậy không hiểu sao tôi lại cảm thấy may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nam-nhan/120106/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.