Hôm nay Cảnh Khải Ca không ở nhà, hình như đi tham gia hội thảo tuyển dụng thực tập sinh viên gì đó. Có điều chuyện học hành ở trường đại học trước giờ tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết là bây giờ cuối cùng tôi cũng có thời gian riêng tư của mình. Hiện tại vì một người khác không có ở đây mà căn nhà cũ trở nên hơi trống trải. Tôi giống như thoát ra khỏi mặt biển đang đè ép bản thân, bốn phía đều là không khí tươi mới để hô hấp.
Nhưng trong chốc lát cũng không biết làm gì giết thời gian, tôi chỉ có thể cầm bình nước tưới hoa trước, sau khi phát hiện chậu Tiên Nhân Chưởng tràn nước ra ngoài, tôi mới sa sút tinh thần buông tha chuyện này. Cái gì cũng không làm được, giống như đời người không có thành tựu gì 38 năm qua của tôi, cô độc lẻ loi, bi thương với hiện trạng lại lười thay đổi… Tình cảnh này bộc phát nghiêm trọng sau khi nhận nuôi Cảnh Khải Ca, không biết là tôi nuôi đứa nhỏ hay là đứa nhỏ nuôi tôi nữa.
Thời gian nhanh chóng tới trưa, liếc góc bếp lộ ra sau cánh cửa, tôi chậm rãi đi tới mở cửa tủ lạnh, phát hiện bên trong quả nhiên chất đầy rau quả thịt cá, quyết định nấu cơm trưa. Tôi đeo tạp dề, cầm thịt ra đặt lên thớt, do dự nhìn đống dao hình dáng khác nhau trên kệ, cuối cùng chọn ra một cái giống như dùng để xắt thịt cầm trên tay.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.