Anh đuổi sinh viên đi, rất cương quyết. Anh dùng hết sức lực đẩy người đi.
Sinh viên nói anh luôn dùng loại ánh mắt đó nhìn cậu, là vui vẻ.
Căn bản không phải, những thứ anh thích đều không còn rồi.
Ánh mắt anh nhìn sinh viên là nhớ nhung, anh không có ý về phương diện kia, cũng không muốn gây ra loại hiểu nhầm như vậy.
Sinh viên giống em trai, lại giống bản thân anh, nên anh nghĩ có thể chiếu cố cậu một chút, ở nơi anh không biết có lẽ cũng có người chiếu cố cho em trai như vậy.
Ngày thứ 2 lão nam nhân ra ngoài, nhìn thấy sinh viên đáng thương đứng trước cửa nhà nhận sai.
Lão nam nhân mặt không biểu cảm, anh khóa cửa lại, không nhìn sinh viên.
Anh xách túi, đi đến công ty em trai.
Sinh viên nhìn lão nam nhân hèn mọn đưa thuốc lá và nước cho nhân viên canh cổng, cầu xin người ta cho mình vào một lần, anh muốn tìm người.
Sau đó người canh cổng không kiên nhẫn vứt thuốc lá của anh, đuổi anh đi.
Lão nam nhân lại cầu xin mấy câu, đành phải lưu luyến nhìn tòa nhà, nhặt thuốc lá lên bỏ vào túi.
Anh đến quá nhiều lần, lần trước người canh cổng còn cho vào, bây giờ không cho nữa.
Lão nam nhân cầm túi, đi vào chợ thức ăn, mua rất nhiều đồ, còn đi vào cả cửa hàng bánh sinh nhật.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Chiết Ánh Trăng
2. Lăng Tổng Cưa Lại Vợ Cũ
3. Vô Vi Nhất Niệm
4. Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nam-nhan-tri-tong-tra/2664944/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.