Gần đây trời trở lạnh, lão nam nhân hơi ho khan. 
Anh đi bệnh viện lấy thuốc, bây giờ đi khám bệnh ở viện rất dễ, đứng trước máy có thể lấy số. 
Lần cuối anh nói chuyện điện thoại với em trai là nửa năm trước, lão nam nhân vẫn không chịu sử dụng số tiền trong thẻ, anh cũng thường xuyên xem tin tức. 
Chỉ sợ ngày nào đó thấy được tin tức xấu của em trai. 
Anh thường xuyên giật mình tỉnh dậy vì mơ thấy cả người em trai toàn là máu. 
Lão nam nhân xách thuốc chậm rãi đi trên đường, đột nhiên có chiếc xe đạp điện phi tới, không kịp tránh nên bị xe đâm phải. 
Anh ngã xuống đất, mặt mũi trắng bệch, chỉ cảm thấy cánh tay đau nhức. 
Người làm ngã anh là một sinh viên, mặt mày hoảng sợ chạy đến đỡ anh lên. 
Lão nam nhân vừa ra khỏi bệnh viện lại vào viện. 
Lần này còn rất thê thảm, bị gãy xương. 
Vừa nghe thấy bệnh nặng như vậy, sinh viên tái mặt, làm sao có thể bồi thường được số tiền lớn như vậy. 
Lão nam nhân nhìn sắc mặt cậu khó coi như vậy, chỉ biết cười, nói không sao, anh không cần bồi thường. 
Sinh viên cảm thấy hổ thẹn, sau khi đưa nam nhân về nhà thường xuyên qua giúp đỡ. 
Tay lão nam nhân bị thương, hoạt động không tiện, sinh viên chỉ giúp nấu cơm, cơm cũng nấu xong, không thể mời người ở lại ăn cơm. 
Ngày qua ngày, hai người dần dần quen nhau. 
Anh biết nhà sinh viên cũng không có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nam-nhan-tri-tong-tra/2664942/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.