Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trong yến hội, tam vị công tử của Vinh Hằng cốc chủ trước đây chưa gặp qua cũng hiện thân.
“Đây là ba khuyển tử của ta, Lão đại Vinh Bân, lão nhị Vinh Thao, lão tam Vinh Lược.”
Quần Ngạo đứng dậy cúi đầu: “Tam vị công tử, hữu lễ, Vinh cốc chủ thật có phúc, tam công tử ai cũng nổi tiếng.”
Thật là một dãy tên hay văn thao vũ lược, có cùng một dòng hay không thì y không biết, nhưng trong nháy mắt từ trong người tam thanh niên trước mắt, sát khí tuôn ra thật không giống bình thường.
Quần Ngạo đã hiểu, thì ra đây chính là Hồng Môn Yến dành riêng cho Tần lão gia.
“Nếu Triển công tử cơ thể không khỏe, vậy chẳng biết ngôn vũ luận kiếm nửa tháng sau chẳng biết Tần lão gia có thể thay mặt?” Vinh Bân bái thủ nói.
Quần Ngạo vùng xung quanh lông mày nhíu hạ, lại có thể gọn gàng dứt khoát như vậy, xem ra Hồng Linh Cốc chẳng hề mong đợi gặp được Tần lão gia a.
“Tần đại hiệp thú Triển công tử làm thê, phu đại thê trách (chồng gánh thay cho trách nhiệm của vợ) cũng không phải nói suông.” Vinh Thao cũng không hề che giấu chán ghét cho người trước mắt.
“Thê?” Vinh Lược giả vờ dáng dấp vô cùng kinh ngạc. “Chẳng phải nói Tần lão gia tề nhân chi phúc, có tới thất vị phu nhân sao, còn Triển công tử lại là Nhị phu nhân, chẳng phải là thi …” Từ ‘thiếp’ mặc dù không ra tiếng, nhưng từ miệng thì có thể nhìn ra được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-luyen-cong-ky/2354349/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.