🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta không biết…



Vấn đề này, ta thật không trả lời được, chỉ có thể trầm mặc.



Không muốn hỏi: vì sao hắn lại không có ta không được? Hắn có chỗ nào không tốt? Ta có chỗ nào tốt?



Cũng như ta vẫn không hiểu, vì sao đoạn đường này không ai trồng liễu, quay đầu nhìn lại liễu đã mọc xanh rờn.



Con người của ta, ích kỷ hẹp hòi, không khoan dung độ lượng, ong bướm lăng nhăng, không hề có nguyên tắc, lưu manh vô lại, lại không biết tựtrọng, ta có gì tốt có gì hay mà đáng giá các người tốt với ta như vậy…



Đào Thanh nói: “Không có cái gì đặc biệt tốt, chỉ là sử dụng vừa tay.”



Yến Ly an ủi ta, nói: “Có thể đem nhiều khuyết điểm như vậy dung hợplại thành một loại ưu điểm không giống người thường, nàng coi như cũnglợi hại lắm rồi.”



Đường Tư nghĩ nghĩ, nói: “Không có nàng cuộc đời còn gì là thú vị, vừa bắt đầu chơi là nghiện luôn.”



Như mỗi người uống nước, ấm lạnh tự biết.



Lão Tử cũng có nói ”Đạo khả đạo phi thường đạo”. Có lẽ cũng giống như thế ”Tình khả đạo, phi thường tình”.(Tạm dịch: ”Đạo khả đạo phi thường đạo” = Đạo mà có thể nói rõ ra được Đạolà gì thì Đạo không còn là Đạo nữa. Cũng thế, nếu có thể định nghĩa rõtình yêu là gì thì tình yêu không còn là tình yêu nữa)



Nếu nói không được thì dứt khoát đừng nói, mà hãy làm.



Ta thở dài, cúi đầu, không dám nhìn sự chờ mong trong mắt người đối diện.



Đây dĩ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-co-hi/2893376/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Lão Gia Có Hỉ
Chương 57
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.