Vì tránh để đối phương có quá nhiều thời gian sắp xếp binh lực lại,trong vòng nửa tháng tới, chiến sự xảy ra rào rạt như mưa to, không cóngày nào yên ổn.
Ta và Lưu Triệt đến đài quan sát vừa được xây tạm xong trên thànhlũy, nhìn ra xa xa, núi rừng phương Nam xanh um tươi tốt, sau cơn mưaxuân dạt dào sức sống, đáng tiếc là lại sắp bị máu tươi nhuộm đỏ.
“Sau trận chiến hôm nay là có thể dời chiến tuyến về phía Nam.” LưuTriệt nhẹ nhàng thở ra “Không ngờ chiến sự lại thuận lợi như thế.”
Tính đến hiện tại, trong vòng nửa tháng, số người thương vong bên takhoảng hai ngàn, còn bên đối phương khoảng ba ngàn, số người bị thươngkhó nhớ nổi, bị bắt làm tù binh có trên một vạn.
Ta nhìn dãy núi trùng điệp xa xa, từng cơn gió mát lạnh thổi qua, trong lòng cảm thấy bất an.
Đúng a… Không khỏi quá mức thuận lợi …
“Hàn Hâm đâu?” Ta nhìn về phía trước, cũng không quay đầu lại, hỏi mọi người đứng phía sau.
“Hàn đại nhân đang nói chuyện với Từ tướng quân.” Trả lời ta là sưphó, hắn đứng sau lưng ta không xa, giữ khoảng cách nhất định theo quycủ.
“Từ Lập? Hắn đến đây làm gì?” Ta nghi ngờ hỏi.
Đang hỏi thì nghe Từ Lập lớn giọng kêu la, Lưu Triệt nở nụ cười bấtđắc dĩ với ta, đi xuống tiếp kiến Từ đại tướng quân của hắn, ta thậtkhông có nhẫn nại để gặp mấy người như vậy, bèn chỉ sóng vai đứng cạnhsư phó đứng trên đài nhìn về phía xa xa.
Binh lính đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-co-hi/2893375/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.