~~~
"Lạch cạch."
Một âm thanh nhỏ giòn vang lên.
Thịnh Thanh Khê đánh rơi đũa, ngẩng đầu nhìn Lâm Nhiên.
Lúc này, trên mặt anh không có cảm xúc gì, chỉ dùng đôi mắt đen gắt gao nhìn cô chằm chằm. Gân xanh nổi trên cổ cho thấy cảm xúc của anh lúc này vô cùng hỗn loạn, anh nhất định phải có một đáp án cho mình.
Thịnh Thanh Khê cụp mắt, "Mình..."
Lời vừa bắt đầu đã phải dừng lại.
Phục vụ quán mang đồ nhúng lẩu lên, hành động này đã đánh gãy lời Thịnh Thanh Khê muốn nói.
Một nồi lẩu, từng cái bát hay chiếc đĩa đặt trên bàn như vẽ ra một đường ngăn cách giữa Thịnh Thanh Khê và Lâm Nhiên, hơi ấm mờ mịt bay lên giữa họ như một khe nứt thật dài.
Quá rõ, nơi này không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, và hiện giờ cũng chưa phải thời cơ.
Lâm Nhiên không nói gì, trực tiếp đứng dậy rời khỏi quán ăn.
Cho nên, việc Thịnh Thanh Khê đột nhiên chuyển trường thì anh cũng đã hiểu. So với việc bản thân trọng sinh chuyện này càng khiến Lâm Nhiên cảm thấy hoang đường hơn, cô ấy tiếp cận anh chỉ vì lí do này sao?
Lâm Nhiên không quay đầu lại, anh như không thấy dòng người đi trên đường, chỉ lẳng lặng đi về phía trước.
Thịnh Thanh Khê thanh toán xong, trầm mặc đi theo sau Lâm Nhiên.
Nhân viên quán vẻ mặt ngây ngốc nhìn bóng dáng họ rời đi, bàn ăn này đũa của khách vẫn sạch bong, đồ ăn cũng y xì nguyên á trời...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-toi-yeu-tham-cung-trong-sinh/2528726/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.