Ngày mới bắt đầu, Cao Mẫn lại đến trường và lên lớp học. Nhưng hôm nay, ai ai gặp cô cũng tự động né xa ba bước, mỗi ánh mắt đều trở nên dè dặt, trừ duy nhất một người.
"Ngân này, sao ai gặp mình cũng tránh như tránh tà vậy? Hay họ sợ bị mình đánh như nhóm Mộ Ái ta?"
Để giải quyết vấn đề thắc mắc, Cao Mẫn đã hỏi ngay khi đến chỗ Lý Giai Ngân đang ngồi.
"Ừm, sợ đắc tội với cậu một, nhưng sợ lão đại nhà cậu tới mười lận. Sẵn đây biết tin gì luôn chưa?"
"Tin gì?" Cao Mẫn vẫn ngây ngô.
"Cậu bạn hôm qua tặng sô-cô-la tỏ tình cậu, hôm nay chuyển trường rồi. Mình đoán chắc chắn là do lão đại của cậu tác động."
"Đâu có lý do gì, mà anh ấy lại làm vậy? Cậu đừng có nghi oan cho anh chú của mình nha."
"Không phải nghi oan, mà sự thật chính là như vậy. Còn về lý do á hả, tất nhiên là để bảo vệ tình yêu của mình rồi. Bình thường cậu khôn lanh lắm mà, sao nhắc tới lão đại lại cù lần vậy?"
Mặc cho Lý Giai Ngân nói gì, thái độ chắc nịch ra sao, thì Cao Mẫn vẫn tuyệt nhiên phủ nhận. Thậm chí, cô còn cốc đầu bạn mình một cái, mới nói:
"Bảo vệ tình yêu gì chứ? Tề Hàn là người thân của mình cơ mà, cậu nghĩ đi đâu thế?"
"Người thân, nhưng có phải máu mủ ruột thịt không? Cao Mẫn, mình không ngờ cậu ngốc vậy luôn á. Thử nghĩ coi, có ai bỏ ra chín năm công sức lẫn tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-tham-tinh-doc-sung-kieu-the/3437960/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.