Ngụy Nhâm móc cây súng lục, đen có khắc hình con rồng bạc, rút đạn đưa cho cô. Nhìn cô một chút rồi nhắm mắt.
Nhan Thanh Mẫn bỏ ba viên đạn vào cái đồng hồ mà cô đang đeo, chiếc đồng hồ này bề ngoài chỉ để xem giờ, nhưng bên trong lại chứa cả một bộ máy móc thu nhỏ. Bình thường cô không hay dùng đồng hồ này, vì cô có súng, có dao, lựu đạn và những loại khác.
Nói chung số lần cô sử dụng nó chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Cô bỏ một viên vào cái lỗ nhỏ phía trước mặt, hạ cửa kính xuống, nhoài người ra cửa sổ, nhắm xuống mặt đường mà xe địch đang chạy.
Nhan Thanh Mẫn cẩn thận tính toán khoảng cách mà cô bắn, khoảng cách viên đạn tới...bình xăng.
Việc tính toán đó của cô trong vòng 5 giây.
1
2
3
Miệng cô lầm bầm.
Vút
Rẹt
Tiếng động của viên đạn bay và ma sát với mặt đường. Bọn địch đang thắc mắc, sao lại bắn xuống dưới đất, não con này bị nước vào à?
Bọn địch mặc kệ, chuyên tâm nổ súng xe phía trước.
Viên đạn ma sát xuống mặt đường, bỗng nhiên đổi hướng, phóng lên thanh dẫn xăng dưới gầm xe, đục một lỗ vừa đủ để xăng chảy ra ngoài, không để cho bọn chúng phát hiện ngay.
Tương tự như vậy, Nhan Thanh Mẫn tìm kiếm cơ hội nhắm vào hai chiếc xe còn lại.
Cô nhếch mép, lui vào trong xe quay lên nói với tài xế:
-"Dùng 3 giây, rồi phóng nhanh hết cỡ."
Tài xế nghe cô nói, rồi nhìn qua gương chiếu hậu, muốn hỏi ý kiến lão đại, người đang nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-tha-cho-em/86004/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.