Ánh mắt anh thâm trầm, đầu cuối sát vào tai cô, giọng nói toát ra mồi lửa giận:
-"Có phải là đàn ông hay không, cô Nhan đây thử là biết." Nói xong, thổi một luồng khí nóng hổi, phả vào tai của Nhan Thanh Mẫn.
Người cô khẽ run rẫy.
Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt.
Trong đầu cô đang băm anh ra làm trăm mảnh.
Nhan Thanh Mẫn giơ tay đẩy anh ra, nghiêm túc bảo.
-"Giờ có đưa tiền hay là không? Ngài Ngụy cho tôi một câu trả lời đi. "
Mẹ kiếp, có chút tiền cũng ki bo.
-"Tất nhiên là..." Đang nói dở chừng, điện thoại trong túi quần anh reo lên.
Ngụy Nhâm lấy điện thoại ra, nhìn dãy số nhíu mày. Bấm nút nghe, thong thả ra ngoài ban công nói chuyện.
Lần này cô phải đòi 100.000$, tốn thời gian quá đi mất.
Đang nghiến răng nghiến lợi, cô bỗng nghe thấy tiếng bước chân tiến về phía mình.
-"Làm thuộc hạ của tôi, số tiền cô muốn tăng gấp 5."
Ngụy Nhâm tay đút túi quần vừa đi đến trước mặt cô vừa nói.
Gấp...5?!!!
Trời má ơi, gấp 5...là gấp 5 đó...
Mắt cô lập tức chuyển sang đơn vị tiền tệ, bling bling.
Dù trong lòng phấn khởi đến đâu, ngoài mặt vẫn phải giả bộ bình tĩnh ( để vớt vát chút tôn nghiêm ấy mà...hí hí).
-"E hèm...gấp 5, anh đang đùa với tôi à?." Nhan Thanh Mẫn hắng giọng.
Tất nhiên, đầu óc cô cũng không bị tiền làm cho hư.
Chắc chắn có vấn đề. Số cô cũng không may mắn đến mức làm thuộc hạ được 500.000$ USD.
Kiểu gì cũng chém với chả giết ở đây.
-"Thuộc hạ của tôi bị ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-tha-cho-em/86000/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.