- Nguyên mang đầu Long tới đây.
- Á! Anh bị điên sao?
- Vậy em có kí không? Tôi không nói lại lần 2 đâu.
- Kí...được rồi...Kí là được chứ gì! Chỉ là cái danh vợ chồng thôi mà...
Cô lúi húi kí rồi rồi quay sang nói với hắn.
- Anh mau hủy lời vừa nãy đi, không khéo thuộc hạ của anh làm thật đấy.
Hắn chỉ nhếch môi rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
- Từ giờ em là Trần phu nhân, vợ của Trần Dương Thần này rồi, em thích không?
Hắn đột ngột hạ giọng làm Hạ Quyên Quyên vô cùng bất ngờ.
- Vui cái con khỉ ấy! Vậy...khi nào anh mới chịu li hôn.
Trên trán hắn hằn sâu vết đen, ánh mắt lộ tia không vui.
- Đừng nói anh sẽ không li hôn với tôi nha! Anh bị điên hay sao vậy! Tôi không thể lấy kẻ giết người được...
- Em nói cái gì? Mau rút lại lời vừa nãy đi!
- Tôi sẽ giết anh, chỉ có giết anh thì tôi mới có thể tự do được!
- Thử xem!
Hắn nhếch môi rồi ghé sát tai cô nói.
- Anh...đừng thách tôi!
- Hừ! Thỏ nhát chỉ mãi là thỏ nhát thôi, có tu luyện nhiều đến đâu cũng không thể thành sói được đâu! Hiểu không? Vợ nhỏ của tôi.
- Anh!
- Tối nay ngoan ngoãn đợi tôi ở nhà! Tôi sẽ về sớm thôi.
- Tôi muốn thăm Long!
- Được thôi! Nếu tối nay em ngoan ngoãn hầu hạ tôi!
- Cái gì chứ! Anh nói gì tôi nghe không rõ!
Hắn im lặng, ánh mắt lạnh băng nhìn cô.
- Đừng thấy tôi sủng em mà làm tới, em nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-sung-vo/182776/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.