- Có xuống địa ngục tôi cũng sẽ kéo em theo.
- Anh là đồ ác quỷ, anh nhất định sẽ phải trả giá cho hành động tàn ác của mình.
Cô nghiến răng căm phẫn nhìn hắn. Hắn chỉ nhếch môi cười, ánh mắt vẫn lạnh băng nhìn cô.
- Buông tôi ra, tôi muốn về nhà!
Hắn siết chặt eo cô, mạnh bạo gặm nhấm đôi môi mọng, cô không kịp phản ứng, thì bị chiếc lưỡi của hắn đá vào bên trong khoang miệng một cách thô bạo, Quyên Quyên bắt đầu thở gấp gáp, không thể theo kịp với nhịp động của hắn. Bàn tay nhỏ dồn hết sức đẩy hắn ra.
- Đồ khốn.
- Em nghĩ đã đến đây thì tôi sẽ để em về sao? Nực cười! Tôi biết là em định bỏ trốn cùng với kẻ đã phản bội tôi.
Hạ Quyên Quyên giật nảy mình khi nghe hắn nhắc đến tên em cô, trong lòng có chút bồn chồn.
- Anh không được làm hại nó!
Cô trừng mắt, bàn tay tính dơ tát nhưng lại bị bắt nhịp một cách khôn ngoan.
- Em nghĩ tôi là người thế nào?
Giọng nói nửa tà mị, nửa ghê rợn lạnh đến sống lưng của hắn, ánh mắt hắn vẫn sâu không thấy đáy, người đàn ông này leo lên vị trí Lão đại đâu phải dễ, bàn tay hắn nhất định phải dính rất nhiều máu người rồi.
- Anh...muốn gì?
Hắn nhếch môi cười lần nữa, bàn tay khẽ vuốt tóc cô.
- Em rất hiểu ý tôi, rất thông minh, tôi thích.
Hắn búng tay một cái, từ trong phòng mở râ một cánh cửa xuyên thẳng xuống tầng hầm.
Một người đàn ông to lớn lực lưỡng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-sung-vo/182771/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.