Chương trước
Chương sau

Lục Đồng Quân nghi ngờ lắc đầu nói: “Tô Hạo Trần không ở cùng Lệ Quốc Phong, hôm nay lúc đi cứu Lâu Yến Vy, Vạn Hoài Bắc đúng lúc đụng được Lệ Quốc Phong, bây giờ Hạ Đình Hạ Vân đưa người vào trong bộ phận Bóng Đêm giam giữ. Lâu Yến Vy đã thông báo cho Lãnh Phú Cường để bọn họ đến đón người”
“Lâu Yến Vy gọi điện thoại cho Lãnh Phú Cường đến đón người?”
Tô Lan Huyên vô cùng bất ngờ Lâu Yến Vy hành sự dứt khoát nhanh chóng, thật ra phân lượng của Lệ Quốc Phong trong lòng Lâu Yến Vy sợ là không bằng một phần ba Bạch Hồng Hoa, đây là nguyên nhân Lâu Yến Vy có thể quả đoán đưa ra lựa chọn.
Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân quay về khách sạn.
Khách sạn đã kinh doanh lại bình thường và đám cháy buổi tối cũng chỉ là báo động giả.
Tô Lan Huyên nói chuyện nhìn thấy Lehman cho Lục Đồng Quân nghe, Lục Đồng Quân lúc đó cười lạnh một tiếng, nói một câu: “Trên đời này cũng có người không sợ chết”
Dám động đến vợ của anh, đây không phải là tìm đường chết sao?
Lehman có chủ ý gì, Lục Đồng Quân dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.
Vào buổi tối ngày hôm đó, Lục Đồng Quân kiếm cớ ra ngoài trực tiếp phế đi cậu nhỏ của Lehman.
Lần này thật sự xong đời rồi. Trực tiếp đoạn tử tuyệt tôn.
Lục Đồng Quân cho những thứ đã cắt đựng vào trong một cái bình, sai người gửi đi cùng với Lehman đã ngất cho Nika.
Nửa đêm Nika nghe tiếng kêu thảm thiết của người hầu liền vội vàng chạy từ trong phòng ra xem, thấy cả người Lehman toàn là máu đang nằm ngoài cửa, ông ta bị dọa suýt chút nữa ngất tại chỗ.
Nika mở quần của Lehman ra xem, sắc mặt liền thay đổi lùi về sau mấy bước mới có thể đứng vững.
Đầu tiên bắt Tô Lan Huyên thất bại, sau đó con trai lớn bị đoạn tử tuyệt tôn được đưa về, Nika đương nhiên đoán được là ai.
Ác độc, quả nhiên ác độc.
Giết gà dọa khỉ. Đối mặt với sự báo thù của Lục Đồng Quân, Nika có thể làm sao? Chỉ có thể cắn răng nuốt hận vào bụng. Ai bảo ông ta nhớ nhung vợ của người ta.
Con trai thứ ba và con trai thứ hai của Nika nghe tiếng động đi ra từ trong phòng, nhìn thấy anh trai cả của mình bị đưa về với bộ dạng này cũng kinh hãi không thôi.
“Cha, đây nhất định là do Lục Đồng Quân làm, chúng ta không thể bỏ qua như vậy”.
“Cái này… ra tay cũng quá ác độc rồi.”
“Gia tộc của chúng ta trong hai đạo ai không kính nể mấy phần chứ, Lục Đồng Quân làm vậy cũng quá coi thường cho con chúng ta rồi.”
“Im mồm đi” Nika hít một hơi: “Chuyện tối hôm nay không được tiết lộ ra ngoài”
Nếu như truyền ra tin tức ông ta đi thèm muốn ép Vợ người khác khiến con trai mình bị chịu đựng trừng phạt như này sẽ khiến ông ta không ngẩng đầu được.
“Cha.” Hai người con trai không cam tâm.
“Cha, Lục Đồng Quân đã cứu người phụ nữ đó và Vạn Hoài Bắc đi rồi, ván cờ này đã định sẵn rồi”.
Nika vừa nghĩ đến chuyện này thì liền đau đầu: “Ai kêu Lưu Quân Đạt bắt người của Bóng Đêm, các con đi chuẩn bị lễ vật, ngày mai cha đích thân đến bàn bạc, chuyện này chúng ta phải làm như không biết, chính là chủ ý của một mình Lưu Quân Đạt thôi, có biết chưa?”
“Chuyện của anh cả cứ bỏ qua như thế sao?”
“Mối thù hôm nay có cơ hội đương nhiên phải báo” Nika cuối cùng nhìn con trai lớn một cái nói: “Người làm chuyện lớn phải học cách nhẫn nhịn”.
Chuyện Lehman phóng hỏa, Lục Đồng Quân đã xử lý, Tô Lan Huyên cũng không hỏi, khi cô biết chuyện Lehman bị phế cũng là chuyện của sau này rồi.
Tô Lan Huyên đến phòng của Lâu Yến Vy, Lâu Yến Vy đang ngồi trên ghế sofa với gương mặt vô cùng thảm, trên người nhiều vết bầm tím, cô ta đang tự bôi thuốc cho mình.
Vết thương trên lưng không bôi được thuốc, Tô Lan Huyên liền đi qua nói: “Để chị làm”.
“Chị!” Lâu Yến Vy đưa thuốc cho Tô Lan Huyên: “Nhẹ chút nha, em sợ đau”
“Em không sợ trời không sợ đất còn sợ đau?” Tô Lan Huyên tuy miệng nói vậy nhưng động tác trên tay rất dịu dàng.
Lâu Yến Vy lần này chịu không ít vết thương ngoài da, bầm tím từng mảng từng mảng nhìn thấy mà vô cùng đau xót.
Lâu Yến Vy nằm trên sofa mặc ý cho Tô Lan Huyên xử lý: “Chị, mắt chị sao lại đỏ như vậy?”
“Cát bay vào mắt thôi, vừa nãy dụi đỏ mắt” Tô Lan Huyên hỏi: “Lãnh đội trưởng khi nào đến?”
“Chuyện trong cục của bọn họ cần làm theo quy trình, dự đoán là sớm nhất cũng là buổi chiều ngày mai” Lâu Yến Vy nói: “Chị, ngày mai em cùng với Lãnh Phú Cường cùng nhau đi, đến lúc đó em xảy ra chuyện gì chị nhất định phải mời luật sư giỏi nhất cho em, để em bớt ngồi tù mấy năm”
Tô Lan Huyên phất tay: “Nhân lúc em còn chưa vào đưa tiền giới thiệu luật sư cho chị”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.