Mấy ngày này Gia Ngộ luôn túc trực ở nhà chăm sóc cho Vân Linh cô thường xuyên mệt mỏi, ăn bất cứ thứ gì vào cũng nôn ra khiến cho tâm trạng lúc nào cũng bực dọc, Gia Ngộ phải tự tay xuống bếp nấu ăn phục vụ cho Vân Linh hắn rất dịu dàng và hết sức yêu chìu cô.
Hải Đường nhìn lão đại của mình bị hành hạ đến đáng thương anh ta thở dài nói với Lập Thành.
" Anh xem lão đại của chúng ta đang loay hoay trong bếp nấu nướng so với dáng vẻ lạnh lùng của anh ta, tôi lại nhìn không quen mắt chút nào."
Lập Thành mỉm cười nói.
" Khi nào có vợ rồi cậu sẽ hiểu lão đại chỉ đang làm đúng bổn phận của mình thôi."
Hải Đường tựa người vào tường nhìn Lập Thành nói.
" Này cậu định khi nào rời tổ chức để xây dựng cuộc sống riêng, chẳng lẽ sống cả đời như vậy sao?"
Lập Thành liền trở nên tâm trạng.
" Tôi cũng không biết lão đại đã có ơn rất lớn đối với tôi."
Hải Đường lại tiếp tục thở dài.
" Tôi cũng đã suy nghĩ đến chuyện đó, không lẽ cứ sống một cuộc đời như vậy, cậu cũng phải sống cho mình một lần chứ."
Vân Linh tình cờ đi xuống nghe được cuộc đối thoại của hai người, cô cũng đã từng nghĩ đến chuyện khuyên Gia Ngộ nên từ bỏ chức vị lão đại mà cùng cô sống những ngày tháng bình yên đến cuối đời, cô không muốn hắn phải giết người sau này còn có đứa bé chưa ra đời, Vân Linh chỉ sợ bao nhiêu oan nghiệt sẽ đổ xuống con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-phai-long-tho-con/365031/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.