Lý Xương mặt mày nôn nóng, chạy như bay vào trong thư phòng, lôi một phong thư rúm ró ra.
"Cậu xem đi!"
Phó Vân Anh cố giữ bình tĩnh, nhận lấy thư mở ra, trong thử chỉ có năm chữ: Hoắc đốc sư nguy rồi.
"Thư này do ai đưa tới?"
Mắt Lý Xương đỏ bừng, đầu mướt mải mồ hôi, "Là con gái của Đổng Hàn Chi! Phó tướng công, Đổng Hàn Chi đã chết đúng trong lần tấn công đảo Song Ngư năm đó!"
Đổng Hàn Chi là tổng đốc Quảng Đông ngày trước. Khi tuần tra ở Quảng Đông, ông ta lúc nào cũng muốn đuổi giặc Oa trên đảo Song Ngư đi. Sau khi được Hoàng đế cho phép, ông ta lập tức phái thủy binh tấn công đảo Song Ngư, đánh bại người Phật Lang Cơ trên đảo rồi xử tử toàn bộ tù binh.
Thủy binh đánh thắng một trận lớn nhưng trong quá trình bao vây người Phật Lang Cơ, Đổng Hàn Chi lại xâm phạm đến lợi ích của các gia tộc lớn và giàu có ở Mân Chiết, sau đó bị quan viên trong triều và quan viên địa phương buộc tội, rồi tự nhiên vết thương cũ lại tái phát, chỉ một lần ngã bệnh mà không gượng dậy nổi nữa, qua đời trong sự bức bối.
Rất nhiều người suy đoán rằng Đổng Hàn Chi đã bị dân địa phương hại chết.
Từ đó về sau, triều đình càng thi hành chế độ cấm biển khắc nghiệt hơn, một tấm gỗ cũng không được phép ra khơi.
Hiện giờ Hoắc Minh Cẩm xuôi nam tấn công đảo Song Ngư, cũng tương tự với hoàn cảnh năm đó của Đổng Hàn Chi.
Phó Vân Anh khép bức thư lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-nu-lang/1472794/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.