Một người phụ nữ trẻ tuổi dùng khăn bao tóc lách qua đám đông chen chúc, lao tới trước mặt Phó Vân Chương.
"Nhị ca ca!"
Phó Vân Chương nhận ra ả, hơi cau mày.
Tùy tùng đứng bên cạnh vội chắp tay nói: "Gia, tiểu nhân không biết ả sẽ xuất hiện ở đây."
Hai tùy tùng khác định kéo Phó Dung đi, ả nắm chặt cánh tay một người trong số họ, hét lên: "Nhị ca ca, huynh thật sự phải nhẫn tâm như thế sao? Muội có lời muốn nói với huynh!"
Phó Vân Chương mặt mày lãnh đạm, quét mắt nhìn xung quanh.
Một người đàn ông tuấn tú lại bị một người phụ nữ trẻ tuổi đeo bám, cảnh tượng này thật sự hấp dẫn ánh mắt người đi đường, không ít người đang nhìn về phía họ.
Phó Dung vẫn tiếp tục thét chói tai: "Muội biết Anh tỷ nhi lấy chồng rồi!"
Đồng tử Phó Vân Chương co lại, đưa mắt ra hiệu cho tùy tùng.
Tùy tùng hiểu ý, dùng cách không ai nhìn thấy để khiến Phó Dung không lên tiếng được nữa, kéo ả ra khỏi đám đông.
Trong mắt mọi người bên ngoài, hành động của bọn họ không hề thô lỗ, ngược lại còn rất nhẹ nhàng lịch sự, hơn nữa Phó Vân Chương tuấn tú, phong độ hơn người vừa nhìn đã thấy là một công tử có giáo dục đàng hoàng. Ngoài ra Phó Dung mới là người chủ động đi tới. Bởi vậy không có ai chỉ trích bọn họ, mọi người đều cho rằng bọn họ là người quen cũ gặp nhau, định tấp vài lề đường nói chuyện.
Đi được một đoạn, tới khi những người bên cửa thành không nghe được tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-nu-lang/1472793/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.