Tề Hân ngứa miệng chịu không nổi nên lên tiếng khiêu khích:
"Ở đây cô nghĩ có công lí cho cô sao hứ!"
Anh chẳng màn chìn cô ta thảm thương lê lết như nào vì bận đem tâm tư mình đặt lên người con gái ngồi cạnh rồi,nghe cô ta khóc lóc anh chỉ nhàn nhạt trả lời:
"Bạn gái tôi nói như nào thì như đó là công bằng.Cô ấy tát cô sao?"
Vừa hụt hẫng thì nghe anh hỏi cô vội vui ra mặt vì nghĩ anhđang quan tâm cô nên làm lố hơn gật đầu lia lịa nhưng hành động tiếp theo của anh làm cô ả sững người,Tuyệt Yến thì bất ngờ chỉ có Tề Hân là che miệng phấn khích.
Anh gấp gáp cầm tay cô lật qua lật lại hết tay này đến tay kia rồi lại xoa xoa nói:
"Lần sao muốn hả giận thì bắn một phát là được không cần ra tay đâu,đánh như vậy đau tay em.Tôi xót!"
Tề Hân vô cùng thích thú,anh trai cô ngọt ngào vậy sao?Tuyệt vời quá đi thật xứng đôi mà.Còn Tuyệt Yến dù cố gắng không nhìn anh nhưng biểu cảm của cô đã phản bội cô rồi,đôi mắt nhìn chỗ khác,tim đập mạnh đôi má nóng hổi đỏ ửng cả lên.Còn anh cứ mãi tập trung xoa tay cho cô mặc kệ cô ả nổi đóa:
"Anh....hôm nay các người đối xử với tôi thế này tôi sẽ về nói lại với cha tôi!"
Anh cười lạnh một cái rồi lên tiếng khẩu âm anh phát ra nghe bình thường nhưng ngẫm kĩ sao lại lạnh đến xương thế nhỉ:
"Lý thị thành lập được 11 năm rồi nhỉ?Cũng trụ khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923739/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.