Trước khi đưa cô ả đi anh không quên nả một viên vào giữa trán cô ta máu bắn ra xịt vào người họ nhưng xem ra họ không mấy sợ.Cũng đúng ở hắc đạo mà ngay cả máu cũng sợ thì sẽ là người chết trước.
Tề Hân khó hiểu hỏi lại anh:
"Cô ta chết rồi anh bắn thêm chẳng phải vô nghĩa sao?"
Anh không vui không buồn trả lời chầm chậm:
"Trừ hậu hoạn về sau thôi"
Bất ngờ Thiếu Tùng rút lấy khăn tay trong túi quần mình ra,thành thục kéo tay Tuyệt Yến lại lau vết máu trên mặt cô một cách tỉ mỉ.
Sa Tuyệt Yến gạt tay anh ra khỏi mặt mình như thể đang né tránh rồi nói với một tông giọng hoàn toàn khác,cách xưng hô cũng đã thay đổi về như cũ:
"Không còn người ngoài nữa khỏi diễn!"
Thấy cô như vậy anh liền khó chịu cau mày,bao nhiêu cô gái sống chết muốn được anh chạm vào thôi đã mừng rồi còn cô lại né anh như thấy ác quỷ.Kề miệng sát tay cô phả hơi nóng vào tay cô nói:
"Còn không ngồi im tôi đè em làm thịt ngay đấy"
"Anh....anh dám?" Sa Tuyệt Yến hất mặt lên bướng bỉnh hỏi.
Anh không ngại xích mặt lại gần trả lời:
"Tại sao không?Cứ thử thì sẽ biết tôi dám hay không ngay ấy mà"
Sau một hồi tránh né vẫn bị anh khống chế cô ấm ức đứng yên cho hắn hết lau mặt rồi đến lau tay.Nhưng đôi tay thô to của anh như đang cố gắng nhẹ nhàng hay sao ấy,vì từng cử chỉ cũng không dám mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923737/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.