Bạch Lĩnh nắm chặt tay lại kiềm nén cảm xúcTê Hân với tay tắt camera tránh để hắn thấy rêi lại nỗi điên lên.Nếu hắn còn nóng giận nữa e là cô không thể ngăn lại được đâu thôi thì tốt nhất tắt đi cho lành.
Tuyệt Yến sau khi bị cưỡng hôn thì tức tối muốn mắng anh nhưng anh ra hiệu xung quanh có người,cô chỉ đành bất lực nói thầm:
"Nhưng trong kịch bản đâu có đoạn này,anh lợi dụng tôi chứ gì?Được đợi về đi rồi tôi băm dằm cái tên háo sắc nhà anh!"
Anh chỉ tập trung chuyện chính đảo mắt quan sát nói với cô:
"Còn mạng trở về được rồi thì tùy em!"
Cả hai hiểu ý nhau từ từ mở cửa xe ra bắt đầu diễn như đang tranh chấp với nhau,vì đây là chỗ vắng vẻ nên đây là nơi lí tưởng cho đám người muốn ám sát họ.Đang cự cãi thì nghe âm thanh sột soạt,đương nhiên là biết ai nhưng vẫn vờ hỏi:
"Ai đó?"
"Chết đến nơi quan tâm tao là ai để làm gì?"
Khi xoay qua Tuyệt Yến có hơi khó hiểu vì người đang nói chuyện với họ là cái tên cải trang thành Lư lão đại bị cô và anh "tiễn đi" mà?Cô chắc chắc không có khả năng nào cho việc hắn sống lại được cả vậy chỉ có thể là....
"Anh trai tao vì bọn mày mà chết đến thi thể cũng chẳng còn,người làm anh như tao đương nhiên sẽ thay nó trả thù rồi"
Dường như Thiếu Tùng cũng đoán giống cô,họ không phải là một người mà họ là một cặp anh em song sinh.Tuyệt Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923677/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.