“Đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu nhanh lên!!!”
Giọng nói Lý Duật Hành vang xa, Lãnh Hàn Tử bước nhanh theo nhịp chạy dồn dập của xe đẩy.
“Diệp Băng… Diệp Băng!!”
Từ lúc trên đường đi tới bệnh viện đến bây giờ Lãnh Hàn Tử như trở thành một tên điên thật sự. Hắn nắm chặt tay Diệp Băng không rời, hoảng sợ gọi tên cô chẳng ngừng. Hắn chỉ hy vọng cô có thể nghe được tiếng gọi của hắn mà mở mắt.
“Xin lỗi, anh không được phép vào trong.”
Nữ y tá đẩy Lãnh Hàn Tử ra rồi gấp gáp đóng cửa phòng cấp cứu lại. Bóng đèn đỏ ngay trên phòng cấp cứu nổi đèn lên thể hiện cho sự nguy cấp của bệnh nhân ở bên trong.
“Mau cầm máu lại!”
“Sơ cứu vết thương lẹ lên!!”
“Máu chảy nhiều quá! Cô ấy có mất máu không?!”
Bao bác sĩ, y tá chạy đôn chạy đáo lấy dụng cụ chuyên dụng xử lý các vết thương nghiêm trọng trên cơ thể cô. Toàn thân Diệp Băng từ trên xuống dưới thấm đẫm một màu máu đỏ tươi, thấm ướt cả chiếc giường bệnh một màu đỏ chết chóc. Vì lực ma sát lớn với mặt đường nên hiện giờ tay chân Diệp Băng toàn các vết trầy xước lở loét đang ươn mũ vàng xen kẽ lẫn nhau.
“Bác sĩ, hạ thân bệnh nhân đang chảy máu rất nhiều.” - Một nữ y tá hốt hoảng tới báo cáo.
Lý Duật Hành ngay lập tức kiểm tra dưới hạ thân của Diệp Băng. Đúng là đang chảy rất nhiều máu.
Một suy nghĩ bỗng chợt xuất hiện trong đầu anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720589/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.