Khương Như Vân thật sự cũng muốn trốn khỏi đây nhanh nhất có thể, cố gắng kiềm chế bản thân bùng nổ.
Cô nở nụ cười tiêu chuẩn rồi lên xe.
Không khí trên xe im lặng đến khó tả, A Bân cảm giác vô cùng khó chịu, đây là muốn ép anh ta chết nha.
“Lãnh tổng, phía bên hội sở chính…”
A Bân muốn tìm kiếm đề tài để cho không khí dịu bớt đi, dựng lên một đường vòng như vậy cũng chỉ là muốn Khương Như Vân làm cho lão đại.
Nhưng lời anh còn chưa nói xong thì chuông điện thoại của Khương Như Vân vang lên.
“Này Như Vân, mày con xem tao là cha mày sao? Cứ thế bỏ đi.”
…
“Đi cũng được, gửi tiền cho chị mày đi. Nó cần có tiền hồi môn.”
“Nói đúng đó Như Vân, đều là người nhà…”
Khương Như Vân tắt máy, tắt nguồn.
Thật chán nản đau đầu!
Mà dường như không gian quá yên tĩnh khiến tiếng hét trong điện thoại Khương Như Vân vang vọng.
Đây là loại gia đình cực phẩm gì vậy chứ?
Trong lòng Lãnh Quân Thần có chút cảm thông, hoàn cảnh của anh cũng không khác gì, chỉ là anh ở trong giới hắc đạo nên nguy hiểm hơn và tàn nhẫn hơn.
Khương Như Vân hơi ái ngại, nhưng cũng chẳng còn cách nào.
Mà cô không biết rằng dù cô có bỏ đi thì trong nhà cô cũng đã giăng cho cô một con đường, mà tự bản thân cô không thể thoát khỏi.
“Lãnh tổng, ngài nếu muốn nhắc tới đề nghị lần trước vẫn là thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-bang-dien-cuong-truy-the/3031827/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.