Hôm nay ở tập đoàn.
- Các người làm việc kiểu gì vậy hả? _ Tiếng hét của Hàn Dương vang lên, anh cầm tệp tài liệu ném thẳng vào hai người bộ phận văn phòng đứng trước mặt mình.
- Chủ tịch.. chúng tôi xin lỗi. _ Hai người họ đứng trước mặt anh run lẩy bẩy, mồ hôi đầm đìa run rẩy nói.
- Cút!! Nội trong hôm nay không làm lại thì cuốn gói mà biến khỏi đây.
Nghe anh nói vậy, hai người vội cầm tệp tài liệu ba chân bốn cẳng chạy đi. Cả tập đoàn suốt ngày mọi người đều phải tăng ca, làm việc với cường độ cao hơn trước. Không có lí do gì hết, đơn giản thôi, chủ tịch của họ muốn như thế, phận làm nhân viên không thể cãi lệnh được.
Mọi người trong tập đoàn đều biết, chủ tịch của họ như vậy là có lí do đàng hoàng. Nghe mọi người đồn loáng thoáng rằng, phu nhân của họ vì chuyện nào đó đã bỏ đi và để đơn li hôn ở lại. Bởi vì vậy nên chủ tịch mới càng ngày càng băng lãnh như thế.
Họ chỉ mong sao phu nhân sớm trở lại, nếu cứ như vậy, họ sẽ bị bức chết mất thôi.
" Cốc, cốc "
- Chủ tịch, thiếu gia Tử Hy vừa gọi đến, cô Minh Ngọc không thể chịu được nên đã cắn lưỡi tự tử trong ngục. _ Hàn Đại cung kính cúi đầu nói. Đến anh cũng không dám chọc tới Hàn Dương, huống hồ chi là ai.
Anh gật đầu một cái, Hàn Đại liền lui ra. " Hừ " lạnh một tiếng, anh đứng dậy nhìn xuống dưới đất qua tấm kính trong suốt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-bang-cuc-sung-vo-yeu/1478881/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.