Buổi tối tại Paris.
Mạnh Ái đứng ở ngoài ban công ngắm thành phố về đêm. Mọi người sau khi làm xong công việc của mình thì đều đi chơi, nhìn dòng người tấp nập bên dưới mà lòng cô chạnh lại. Đúng vậy, cô rất nhớ anh!
Đã dặn lòng không được khóc, không được nhớ nhung tới cái người xém làm mất tiểu bảo của mình, nhưng thật ra, đối với một người con gái, đó là chuyện quá đỗi khó khăn.
Chẳng biết khi nào mà nước mắt tự động rơi xuống, cứ mỗi tối đều như thế, cô khóc rất nhiều. Mặc dù anh ba đã nói như vậy sẽ hại tới bảo bối, nhưng chuyện gì cũng phải cần có thời gian mới được.
Bây giờ ở một nơi khác, Hàn Dương cũng đang cầm ly rượu trên tay, đôi mắc sắc sảo trong bóng tối chen lẫn một tầng u buồn ngắm nhìn bầu trời đầy sao trên cao. Cô đi cũng được một tháng rồi, trong lòng anh ngỗn ngang biết chừng nào. Cả hai người đều nhớ nhung về hình bóng của nhau nhưng lại không ở cùng một chỗ.
" Mạnh Ái, anh nhớ em.. "
- ----------
4 tháng sau.
Cái bụng của cô dần to lên, chứng tỏ tiểu bảo phát triển rất tốt. Trong thời gian gần qua, cô đã mạnh mẽ lên rất nhiều, không còn nghĩ nhiều tới chuyện quá khứ nữa.
Lâu lâu cô vẫn gọi điện cho Kiều Ny hỏi thăm và nói về tình hình của mình. Đứa bé trong bụng Kiều Ny cũng đã được 6 tháng bằng tiểu bảo trong bụng của cô. Kiều Ny có nói, sau khi em bé được cỡ 4-5 tuổi, lúc đó Kha Đức sẽ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-bang-cuc-sung-vo-yeu/1478880/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.