Châu Phong nghiêng đầu khẽ cười đầy cưng chiều: “Được, được, là anh nghe nhầm.”
Không lâu sau, xe dừng lại ở tầng hầm của một trung tâm thương mại. Châu Phong lần này vừa bước xuống xe liền vòng sang cửa bên cạnh mở cho cô.
Phù Hy Nguyệt nhướng mày hiếu kỳ: “Lão đại, anh học ai vậy?”
Nghe câu hỏi của cô, anh bất lực thở dài: “Chẳng phải lần trước em ngồi lì không chịu xuống xe hay sao?”
Không cho cô cơ hội để lên tiếng, Châu Phong đã kéo cô đi vào bên trong lượn lờ qua từng cửa hàng. Phải nói gu thẩm mỹ của anh cũng không tệ nhưng ngặt nỗi không phù hợp với cô.
Nhìn những chiếc váy bánh bèo hết cỡ, Phù Hy Nguyệt đỡ trán giật giật khóe môi: “Anh… anh, cái này tôi không mặc đâu.”
Châu Phong dừng bàn tay đang lựa váy lại, ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh mơ hồ, sau đó anh ho khẽ: “Vậy em chọn đi.”
Một lúc sau, khi anh đã đọc chán những cuốn tạp chí trên bàn, người phụ nữ kia mới chịu ôm một đống váy đi ra. Châu Phong kinh ngạc, rồi khẽ cười: “Mặc thử cho anh xem.”
“Còn phải mặc thử à? Cái này… hay là thôi đi được không?”
Phù Hy Nguyệt liếc mắt lãng tránh: “Lão đại, anh đã bỏ công đưa tôi đi mua sắm rồi. Nếu còn mất thời gian để anh xem tôi thử đồ hình như không hay lắm đâu.”
“Vậy sao? Anh không thấy mất thời gian chút nào. Với lại, anh cũng muốn ngắm em.”
“Khụ, lão đại, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-dung-nhu-vay/3653479/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.