Editor: Bắc Chỉ.
Tuy rằng vừa hái vừa chơi, chờ khi mặt trời xuống núi, nhiều người như vậy ít nhiều gì cũng hái được hơn mười sọt đào. Hai nam sinh một sọt, ba bốn nữ sinh một sọt, nâng quả đào xuống núi, chuyển đến sân nhỏ dưới chân núi.
Vừa rồi ở trên núi, cách đó không xa bọn họ có thấy một dòng suối nhỏ, lúc này hỏi ý kiến giáo viên xong, một đám người vui đùa hân hoan chạy đến suối nhỏ.
Ban ngày ngây người ở trên núi, chảy một thân mồ hôi, dính nhớp đầy người, đám con gái cũng ném rụt rè, vén ống quần dẫm xuống nước.
Các nam sinh ở trong nước đấu đá lung tung, bắn bọt nước làm ướt hết quần áo trên người, đối phương trả thù hắt trở về, lại không cẩn thận hắt trúng người khác, người bị ướt ngày càng nhiều, cuối cùng công kích lẫn nhau, hỗn chiến thành một nhúm.
Nữ sinh thì văn nhã hơn nhiều, ngồi ở trên tảng đá bên dòng nước, ngâm chân ở khe suối, nhìn đám nam sinh chật vật, cả đám cười đến ngã trái ngã phải.
Gió mát quét qua mặt, nơi xa chân trời, nắng chiều đốt hồng nửa bầu trời, gần đó, người dân làm việc xong khiêng cuốc về nhà, chậm dãi đi qua cầu nhỏ, nhìn đám trẻ giữa sông bị mặt trời hun mặt đến mức đen hồng cười ha hả.
"Hát một bài đi." Lâm lão sư bỗng nhiên đề nghị, "Tổ trưởng văn nghệ ngẩng đầu lên."
Trưởng văn nghệ là một cô bé rất xinh đẹp, đỏ mặt đứng lên, người còn lại bắt đầu ồn ào.
"Hát bài tình ca!"
"Không được, gió mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-deu-yeu-ta/1070961/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.