Editor: Bắc Chỉ.
Khương Nhuế nhất thời bị ý tứ trong lời nói của hắn làm cho ngơ ngẩn, quên ầm ĩ, cũng quên giãy giụa, ngơ ngác ngồi ở trong lòng hắn.
Lâu Văn Viễn ôm cô, một tay sờ tóc cô, hai người chưa bao giờ thân cận như thế, nhưng động tác của hắn lại thập phần tự nhiên. Giống như theo lý thường hẳn nên như vậy.
"Đau đầu không?" Hắn thấp giọng hỏi cô, ngữ khí tựa hồ không khác gì bình thường, nhưng lại xác thật có cái gì đó không giống nhau.
Phảng phất mặt biển bình tĩnh không gợn sóng, phía dưới lại áp lực, khắc chế quay cuồng gợn sóng. Lại như là dã thú nhốt ở trong lồng, ở cạnh cửa lồng không khóa ái ngại bồi hồi thử thăm dò.
Nếu là Chu Kiều Kiều chân chính ở chỗ này, chỉ sợ đã sớm bị biểu hiện nhìn như bình thản của hắn dọa sợ.
Khương Nhuế lại quay đầu đi, vẫn tức giận với hắn, nhưng đã không kích động như vừa rồi.
Lâu Văn Viễn không để bụng, chỉ một chút một chút khẽ vuốt tóc cô.
Ngoài cửa sổ tiếng gió gào thét, trong phòng tĩnh lặng đến có chút quỷ dị. Nhưng từ xa nhìn lại, hai người ôm nhau không nói gì lại có vài phần hài hòa khác thường.
Qua hồi lâu, ngoài phòng mưa to tạm nghỉ, tiếng mưa gió mãnh liệt trở nên phẳng lặng, cảm xúc Khương Nhuế cũng dần dần bình phục.
Cô đẩy Lâu Văn Viễn ra, từ trong ngực hắn tách ra, ngồi mặt đối mặt, tư thái muốn cùng hắn nói rõ ràng.
"Rốt cuộc hôm nay anh làm sao vậy?"
Lâu Văn Viễn mắt kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-deu-yeu-ta/1070906/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.