Thật xa lạ và cũng vừa khó chịu, căn nhà này chính tay mẹ cô lúc trước đã dùng hết tất cả yêu thương để trang trí, hôm nay lại bị một người đàn bà khác nhúng tay vào....
Trong lòng kìm nén một cảm xúc khó tả, nhưng cô không nói ra mà thôi, nhưng dù gì thì mọi chuyện cũng đã qua, êm ấm là quan trọng nhất.
Sửa soạn xong, cô dẫn mọi người đi tham quan trang trại ở Tang gia.
Đi ngang qua vườn nho, cô khựng lại, kí ức lại nổi lên, cảnh tượng xoay quanh, một cô gái nhỏ với một cậu nhóc, đây là nơi kỷ niệm mà cô và Hoắc Tiêu gặp nhau.
Cô quay đầu, nhìn thấy hắn cũng ở phía sau cô, Tang Hỷ Dao nở một nụ cười viên mãn, cũng giống như mấy năm trước, người còn, cảnh vẫn còn, thật không còn gì có thể sánh bằng.
" Nho đỏ vẫn chưa chính, tôi dẫn mọi người đi hái nho xanh nhé".
Cô dẫn mọi người rẽ qua một góc nhỏ, phía trước mặt là một vườn nho trĩu trái xanh, hai mắt Jakk liền sáng rỡ, anh ta giống như trẻ con chạy nhào vào trong, Tầm Ly Ly cũng kéo Lão Tam chạy vào đó.
Có lẽ trong nhóm người này chỉ có Hoắc Tiêu và Lão Tam có tính cách trầm lặng. Như thế cũng rất tốt, nhiều người hoạt bác thì càng vui vẻ không phải sao? .
Hoắc Tiêu đi phía sau, giác q7an nhạy cảm phát hiện ra thất thường, hắn khó chịu, mắt lạnh xoay nhìn lại không thấy ai cả, kỳ lạ...
Hắn có cảm giác mình bị theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-chi-co-chi-dau-noi-ngai-luong-thien/2307480/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.