Hoắc Tiêu cũng không có tỏ vẻ gì sợ hãi, vẫn ung dung chăm sóc Tang Hỷ Dao như thường.
Là một người ba như ông, ông cũng có hơi chút mất tự nhiên và ngại ngùng, cũng rất áy náy.
Sau bữa cơm, ông liền gọi Tang Hỷ Dao vào thư phòng:" Xin lỗi con, là ta có lỗi với mẹ con và con".
" Chuyện gì qua rồi thì để nó qua đi, đừng nhắc lại nữa ba à".
" thôi cũng được, con và cậu trai trẻ kia....". Ông ngập ngừng muốn hỏi Tang Hỷ Dao.
Cô cũng thấy không có gì đáng giấu gì cả, cứ thế nói cho ông biết:" anh ấy là bạn trai của con".
Cô đang cược xem mình có được chấp thuận hay không?.
Tang Triệu Hoàng nghe nói là bạn trai thì như đã đoán trước, đầu mày giãn ra:" được rồi, ta chỉ hỏi như thế, chuyện của con, con có thể tự lo liệu, lúc trước là ta sai, xém nữa, nghe lời con mụ độc ác kia mà gả con cho đám cặn bã kia, ta rất ân hận, nên bây giờ chuyện của con ta sẽ không nhúng tay vào".
" cảm ơn người".
Được chấp thuận rồi, cô vui vẻ, cảm kích nhìn ông.
Để con gái mình nhìn mình với ánh mắt như thế, lại càng làm ông áy náy hơn.
" con hạnh phúc là ta vui rồi, xuống dưới đi". Ông nói.
" Vâng ". Cô nhìn ông, lúc trước tuy ông hơi quá đáng nhưng dù sao cũng là ba cô, cũng là một người cha, kết thúc như thế, xem ra có thể không làm tổn thương ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-chi-co-chi-dau-noi-ngai-luong-thien/2307479/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.