Sới gà chọi ở cửa Đông vẫn náo nhiệt như trước, Trần Bì dừng chân trước một sới gà, đứng xem hồi lâu. Giữa dòng người tấp nập, đám tay chân của chị Quan vừa đi ngang qua, nhưng hai bên lại chẳng để ý đến đối phương. Trần Bí đến trước sới gà của con Sát Tần Hoài, móc một đồng xu ra, định nghe ngóng xem bao giờ thì con Sát Tần Hoài ra sân. Nhưng khi vừa bước vào thì mới phát hiện ra không cần phải hỏi han thêm gì nữa. 
Sới gà này vốn nổi như cồn, số người vây quanh sới này còn đông hơn cả số người ngoài kia, nhốn nháo ầm ỹ, ăn nên làm ra lắm. Con Sát Tần Hoài đang trên sân. Nó đang ra sức đánh giết một con gà chọi khác toàn thân xanh mướt ở một góc sân đấu. 
Lông cổ con Sát Tần Hoài dựng hết cả lên, cái đầu to tướng như phình ra gấp đôi, gầm ghè đối thủ. Trần Bì buồn rầu nhớ đến mấy trận thua trước, con Sát Tần Hoài này hễ cứ dựng lông lên là y như rằng chỉ vài giây sau, con gà chọi mà hắn cược thế nào cũng bị mổ chết. 
Quả nhiên, gần như trong chớp mắt, cái cổ của con Sát Tần Hoài đột ngột rướn về phía trước, trực tiếp mổ thẳng một cú trời giáng vào giữa trán con gà đối thủ. Đây là ngón đòn thường dùng của lũ gà chọi, thường phải mổ liên tiếp mấy chục lần mới làm đối thủ yếu sức được. Nhưng riêng con Sát Tần Hoài này được đeo những cây kim nhọn hoắt trên mỏ, những cây kim vừa nhỏ vừa dài, dễ dàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cuu-mon-phien-ngoai-tran-bi-a-tu/23313/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.