🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
5

Về đến nhà, tôi vừa bật đèn phòng khách lên thì tay đã bị Phó Cảnh Thần ép chặt lên tường.

 

Đèn tắt, nụ hôn nồng cháy ập đến.

 

Trong bóng tối, tia lửa nhỏ bùng cháy thành biển lửa.

 

Phó Cảnh Thần ấn nút tắt điện thoại:

 

"Lần này, dù có là hợp đồng 10 tỷ cũng đừng mong quấy rầy chúng ta."

 

Đúng lúc cao trào, tôi chần chừ hỏi:

 

"Đợi đã, anh nói cho em biết, tại sao thầy lại bắt anh kiêng cữ ba năm?"

 

Phó Cảnh Thần giải thích:

 

"Ba năm trước, anh cùng một nhóm bạn leo núi khám phá Ailao Sơn.”

 

"Khi trở về thì phát hiện mình bị trúng cổ trùng.”

 

"Loại cổ trùng này sống bằng cách hút dục niệm trong cơ thể con người. Dục niệm càng mạnh, độc tính của cổ trùng càng cao.”

 



"Thầy giúp anh giải cổ dặn anh trong ba năm không được gần gũi phụ nữ, cũng không được ở chung phòng với người mình yêu. Vì chỉ cần khơi dậy dục vọng, cổ trùng sẽ mọc lại.”

 

Hóa ra là như vậy.

 

Nghe thật kỳ lạ nhưng gần đây Ailao Sơn thực sự rất hot, thu hút vô số người đến khám phá.

 

Lâm Lộ còn từng nói muốn đi chụp ảnh cùng tôi ở đó nhưng tôi đã từ chối.

 

Giờ nghĩ lại, nơi nguy hiểm như vậy đúng là không thể đến.

 

Phó Cảnh Thần tiếp tục:

 

"Kết hôn với em là kế hoạch từ lâu của anh. Khó khăn lắm mới cưới được em, làm sao anh có thể kiềm chế không động vào em?”

 

"Nên anh mới chuyển ra ngoài ở, thậm chí không dám liên lạc với em vì sợ bản thân không kìm nén nổi."

 

Tôi ngẩn người:

 

"Chẳng phải chúng ta là hôn nhân sắp đặt giữa hai gia đình sao?"

 

"Đó chỉ là bề ngoài. Thực chất là anh đã thích em từ trước, mới sắp xếp để hai gia đình đồng ý cuộc hôn nhân này."

 



Hóa ra là vậy, cuộc hôn nhân này tôi đã trèo cao rồi.

 

Gia đình tôi thuộc hàng trung lưu, còn anh là gia đình danh giá thực thụ.

 

Nếu thực sự là hôn nhân gia tộc, thì đã chẳng đến lượt tôi.

 

"Ba năm qua anh nợ em, anh sẽ bù đắp gấp đôi, được không?"

 

Ba năm qua, tôi tiêu của anh hơn chục tỷ.

 

Mua không ít bất động sản, cũng đầu tư kha khá.

 

Anh chưa bao giờ phàn nàn tôi tiêu xài hoang phí.

 

Chỉ vì điều này, tôi đã tha thứ cho anh rồi.

 

Tôi gật đầu: "Ừm…"

 

Màn đêm bao phủ, gió lớn thổi qua mặt biển.

 

Những con sóng vỗ mạnh vào chiếc thuyền nhỏ, nuốt chửng và nhấn chìm nó.

 

Một cơn mưa lớn kéo dài cả đêm, mãi đến sáng mới ngừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.