Nhiệt độ trong xe ngày càng tăng lên. 
Bắc Bắc cảm thấy toàn thân nóng ran. Anh cúi xuống ngậm lấy môi dưới, nhẹ mút môi cô, lưu luyến trên đó. 
Cạy hàm răng cô ra, xâm nhập vào trong. 
Trong phút chốc, Bắc Bắc cảm thấy hơi khó thở, hơi thở của hai người bên trong xe hòa lẫn với nhau, gần trong gang tấc. 
Một lúc sau, Chu Thịnh mới buông cô ra, cúi đầu mổ nhẹ khóe môi cô, mỉm cười hỏi: "Thế nào?" 
"Hả?" Vẻ mặt Bắc Bắc ngây ngốc, trong đầu còn chưa phản ứng kịp, lúc sau cô mới phản ứng được Chu Thịnh đang hỏi gì, nhịn không được trừng mắt nhìn Chu Thịnh, hai tròng mắt ươn ướt, nhìn qua rất yếu đuối đáng yêu. 
Cô như vậy khiến Chu Thịnh nhịn không được cắn cô một cái, cười nhẹ hỏi: "So với tiểu thuyết, cảm giác chắc là tốt hơn." 
Bắc Bắc: "........" Thật ngây thơ khi so sánh như vậy. 
Cô hừ một tiếng, liếc nhìn Chu Thịnh, thấp giọng nói: "Ấu trĩ." 
Chu Thịnh duỗi tay bóp eo cô, nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh còn có thể ấu trĩ hơn như thế." 
Bắc Bắc cạn lời, trợn mắt nhìn anh: "Đi mau, dừng trước cổng trường ảnh hưởng không tốt." 
Chắc là đã dừng hơn mười mấy phút, Bắc Bắc cảm thấy hơi sợ. 
Nghe vậy, Chu Thịnh hừ lạnh một tiếng, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bên ngoài người đi đường đi qua đi lại không ít, cũng có người duỗi cỗ nhìn về bên này, cũng may hôm nay Chu Thịnh lái một chiếc xe tương đối bình thường. Nếu không đã bị mọi người vây quanh. 
"Được rồi, chúng ta sẽ nói sau." 
"Nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1244300/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.