Một khi thân phận của nàng đã công khai, thư kí Trương cũng không dám có thái độ vô lễ với nàng nữa, vừa thấy nàng liền vội vàng đứng bật dậy,cung kính chào nàng một tiếng “tổng tài phu nhân” 
“Tổng tài tìm tôi có chuyện gì vậy?” Nàng cúi đầu hỏi cô ta. 
“Tôi không biết. Để tôi gọi điện báo phu nhân đã tới ạ.” 
“Thôi khỏi, tôi tự vào cũng được.” nín cười, Thi Ánh Điệp rảo bướctiến vào phòng, vừa đóng cửa, nàng thực không còn nhịn được nữa, bậtcười thành tiếng. 
“Có chuyện gì mà em buồn cười như thế?” Ân Nghệ tò mò hỏi nàng. 
“Phu nhân??” Nàng cười nghiêng ngả không ngừng được. 
“Có chuyện gì thế?” 
“Thư kí Trương vừa nãy lại dùng kính ngữ mà nói chuyện với em, xưngtôi gội phu nhân rất lễ phép!” Nàng tiếp tục nén cười nói, giọng nói vừa buồn cười vừa không thể tin được. 
“Em là vợ anh, cô ta dĩnhiên là nên thể hiện một chút tôn kính là đúng rồi, có gì mà ngạc nhiên dữ vậy?” Hắn vẫn thấy khó hiểu. 
Đó là bởi vì anh chưa từngthấy thái độ của cô ta đối với em trước đây cho nên mới thấy khó hiểunhư vậy thôi. Thi Ánh Điệp trong lòng thầm nghĩ, nhưng không có ý địnhnói cho hắn biết việc này, tránh để thư kí Trương chịu chung số phậngiống như Lí Trân Nghi. 
“Anh tìm em có việc gì vậy?” Nàng lắc lắc đầu bất đắc dĩ, tò mò hỏi hắn. 
“Anh đã giải quyết hết công việc rồi, em có muốn chúng ta đi hưởng tuần trăng mật không?” Ân Nghệ mỉm cười nhìn nàng. 
“Thật thế ư? Mấy ngày vậy anh?” trong khoảnh khắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-cua-toi-rat-nhieu-tien/1244299/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.