Tôi không tin mình chỉ là vai phụ.
Một năm đầu Mục Thu Dương theo đuổi tôi, mỗi ngày đều đưa đón tôi đi làm, còn tặng cả hoa nữa.
Hao tổn tâm huyết theo đuổi tôi như vậy không thể nào chỉ vì muốn đem tôi về nhà theo dõi.
Cộng thêm ba năm sau khi cưới, anh đối với tôi muốn gì được đó.
Tôi chắc chắn là một nhân vật quan trọng!
Nhưng nhiệm vụ kia của anh là gì?
Nói cách khác, nhiệm vụ khó như thế nào mà khiến anh phải mất tới bốn năm gián đoạn vẫn chưa giải quyết xong.
Chẳng lẽ là nhiệm vụ theo đuổi tôi?
Không đúng, theo đuổi tôi sớm đã thành công.
Trái tim tôi đã hoàn toàn trao cho anh, từ công việc toàn thời gian ở nhà, các mối quan hệ xã hội cũng ngày càng hẹp, nhiệm vụ chính của tôi mỗi ngày đều là chờ anh về nhà.
Phân tích như vậy xong, tôi nhận ra mấy năm nay tôi đã sớm đánh mất bản thân mình.
Đều do tôi sống theo cách Mục Thu Dương sắp xếp.
Chẳng lẽ nhiệm vụ của anh là muốn thay đổi cuộc đời tôi?
Đây là cái nhiệm vụ quái quỷ gì vậy?
Đang lúc tôi suy nghĩ linh tinh, Mục Thu Dương đến phòng bếp tìm tôi.
Cũng đúng, không có tôi, anh chẳng có cách nào chìm vào giấc ngủ.
Trước kia tôi cảm thấy anh yêu tôi một phút cũng không rời, hôm nay liền cảm thấy khác biệt.
Tôi không khỏi suy nghĩ, mỗi ngày cùng tôi ngủ, có phải cũng là một nhiệm vụ hay không.
"Cục cưng, em ổn hơn chưa?" Mục Thu Dương đứng ở cửa phòng bếp, muốn tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-cu-mai-xuyen-nhanh/4618275/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.