Hai tháng sau – Trước cửagiáo đường ở Luân Đôn, một đám người tụ tập rất náo nhiệt, hoa như bay như múatrên bầu trời xanh thẳm.
Cô dâu chú rể vui mừngnhận sự chúc phúc của họ hàng bạn bè, nhìn bọ họ tươi cười hạnh phúc mà khiếnngười ta phải chạnh lòng.
Nếu hai tháng trước côkhông trốn khỏi hôn lễ thì có phải hôm nay cô cũng sẽ hạnh phúc như vậy không?Không, có lẽ cô còn bị tổn thương hơn nữa.
Ôn Gia Hinh nhìn hôn lễcủa người khác mà hai mắt đỏ hoe, bất giác cô càng đi càng đến gần lễ đường, độtnhiên hoa cô dâu từ trên cao rơi xuống tay cô, cô theo bản năng chụp lấy, nhấtthời mọi người trong hôn lễ đều nhìn về phía cô.
Nhìn kỹ thì cô dâu chú rểđều là người phương Đông, mà sao…. Chú rể đó nhìn rất quen mặt, cô tò mò nhìnchú rể, đối phương cũng đang nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, trên mặt đềutỏ vẻ kinh ngạc.
Ôn Gia Hinh xoay ngườiđịnh đi, không ngờ chú rể lại chạy nhanh về phía cô, “Ôn tiểu thư, chúng ta cóthể nói chuyện một chút được không?”
Cổ tay cô bị đối phươngnắm chặt, cô đứng tại chỗ xoay đầu ra vẻ bình tĩnh nhìn Đinh Dục Thần, “Tôikhông biết anh gọi tôi có chuyện gì, hay là các người cá cược gì nữa rồi muốntôi hỗ trợ để chứng minh phải không?”
Vẻ mặt Đinh Dục Thần buồnthiu, áy náy nói, “Tôi hy vọng cô có thể nghe tôi giải thích, mọi chuyệnkhông phải như cô nghĩ đâu.”
Cô lãnh đạm nói, “Chúngta cũng không phải tính là quen biết, anh không cần phải giải thích gì với tôicả.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-cong-bat-chinh/31749/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.