Lệ Mỹ đứng im lặng từ nảy đến giờ bắt đầu lên tiếng.
" Đừng tưởng cô mang thai muốn làm gì thì làm, hạng người như cô không biết đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông rồi nữa, đứa bé trong bụng không biết có phải của anh Vu Quân không nữa ".
Gia Kì nhăn mặt lại khó chịu đứng lên đi về phía cô ta nói với giọng cảnh cáo.
" Nếu còn muốn sống ở đây thì hãy biết điều một chút, tôi mà nói mọi chuyện ngày hôm nay cho mẹ chồng tôi biết chắc chắn cô sẽ không yên đâu ".
Thiên Ngọc đứng kế bên liền bênh vực Lệ Mỹ.
" Chị Lệ Mỹ đừng sợ em sẽ nói với má hai mọi chuyện, cô ta chẳng làm được gì đâu ".
Gia Kì quay sang liếc nhìn Thiên Ngọc cô biết Thiên Ngọc đã bị Lệ Mỹ đầu độc tâm hồn nên cũng không để tâm cho lắm.
" Được rồi hai người cứ tiếp tục tôi sẽ xem như chó sủa ngang tai ".
rồi cô từ từ đi đến ghế ngồi xuống, Thiên Ngọc và Lệ Mỹ đều bị cô nói cho tức đỏ mặt.
Hai người họ cuối cùng đuối lý cũng bỏ đi, mẹ Gia Kì đứng quan sát tất cả mọi chuyện từ nảy đến giờ, bà biết cô sống ở đây không vui vẻ gì chỉ là cô cố nhẫn nhịn vì gia đình mà thôi.Bà không kiềm được nước mắt nghẹn ngào khóc khi thấy con gái mình bị đối xử như thế, Tiểu Minh đưa tay vuốt lưng bà an ủi, Gia Kì thấy mẹ đau lòng cũng không thể nào chịu nổi đi đến ôm lấy mẹ nói.
" Con không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-chong-hac-bang-da-bi-thuan-phuc/782669/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.