“Không cần!” Từ Vị hô lớn, mặt dần nhuốm sắc hồng. 
Bên ngoài im lặng trong chốc lát, sau đó là thanh âm ôn hoà của Chu Tư Dịch, “Tắm cẩn thận, tránh vết thương trên cánh tay.” . truyện kiếm hiệp hay 
Ai thèm để ý đến hắn chứ! 
Từ Vị nhìn quần vẫn còn nửa mặc nửa cởi, trực tiếp cởi ra ném sang một bên, đi tới mở nước tắm rửa. Chỗ này dù sao cũng không phải dùng để làm loại chuyện này, mặc dù đêm qua Chu Tư Dịch cố ý dùng rất nhiều dầu bôi trơn. Tắm xong Từ Vị mới phát hiện không có quần áo để thay, mở tủ ra chọn một bộ áo tắm thoạt nhìn sạch sẽ, nhẫn nhịn cảm giác buồn nôn mặc vào. Từ Vị mắc chứng khiết phích nhẹ, đặc biệt chán ghét mặc đồ của người khác. 
Cậu buộc dây áo sau đó đi ra ngoài liền thấy Chu Tư Dịch đứng cạnh cửa sổ uống cafe, hắn đại khái cũng vừa tắm xong, mái tóc ướt nhẹp, vài giọt nước thỉnh thoảng còn lăn xuống. Màu tóc đen đặc biệt đối lập với màu da, Từ Vị cố ý nhìn nhiều một chút, nhớ đến bộ dáng thở dốc tối qua của hắn, tâm can như bị mèo cào qua, vô cùng ngứa ngáy. 
Từ Vị nợ hắn hai triệu, như vậy đã trả xong chưa. 
Ánh mặt trời lọt qua cửa sổ chiếu đến, Chu Tư Dịch lặng người ngồi đó lại tựa “Trích Tiên”. Sống mũi cao thẳng, lông mi dày đặc, ở dưới là đôi mắt tinh xảo. 
(Trích Tiên: Thần tiên ở trần gian) 
“Xong rồi?” 
Từ Vị ừ nhẹ một tiếng, “Anh có quần áo không? 
Từ Vị mặc áo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-va-tieu-cho-san/1356915/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.