*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
"Dùng hết khả năng giúp cậu ấy thắng kiện." Chu Tư Dịch nhàn nhạt nói, "Không tiếc bất cứ giá nào." 
Đầu bên kia điện thoại im lặng nửa ngày, Phùng Trình nói, "Tôi hiểu rồi." 
"Chuyện này toàn quyền ủy thác hết cho cậu, không được để cho Từ Vị lộ diện." Chu Tư Dịch nói, "Sẽ ảnh hướng tới tiền đồ của cậu ấy." 
Từ Vị còn nhỏ, tương lai của cậu vô lượng, không thích hợp xuất đầu lộ diện quá sớm. 
"Được." 
Chu Tư Dịch cúp điện thoại, điện thoại Từ Vị vẫn là cái cũ, màn hình có một vết nứt. Chu Tư Dịch trả lại điện thoại cho Từ Vị, cậu vẫn đang ngủ, mặt nghiêng vào trong. 
Ngũ quan Từ Vị thiên về nam tính, mày kiếm mắt sao, Chu Tư Dịch chạm khẽ vào môi Từ Vị. Từ Vị đột nhiên mở mắt ra, mắt của cậu đen láy, tựa như phát ra ánh sáng. Ngón tay Chu Tư Dịch vẫn đặt trên môi Từ Vị, bốn mắt chạm nhau. 
"Tỉnh ngủ?" Chu Tư Dịch mở miệng, đồng thời dời tay đi. 
Mắt Từ Vị dần dần lay động, cậu mới vừa là chưa tỉnh ngủ. Ngồi dậy xoa xoa đầu, cảnh giác nhìn Chu Tư Dịch, "Chu tổng." 
Chu Tư Dịch chỉ chỉ điện thoại trên đầu giường, "Ban nãy Phùng Trình gọi điện cho cậu." 
Từ Vị ngây ra một lúc mới phản ứng lại vội vã đi lấy điện thoại, "Mấy giờ rồi? Tôi có phải đã bỏ lỡ phiên toà rồi?" 
"Cậu không cần ra mặt." Chu Tư Dịch chỉnh lý quần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-ban-va-tieu-cho-san/1356912/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.